Sau khi về nhà Nhan Cảnh vội vàng vào phòng tắm xối nước lạnh, hiện tại anh cần tỉnh táo gấp.
Luôn cảm giác mình như người đói khát ăn hết miếng bánh ngọt nhìn thì rất ngon lành, kết quả bánh ngọt có độc, vì thế xuất hiện bệnh trạng đau dạ dày, đau bụng, đau đầu, đau tim, đau toàn thân hàng loạt triệu chứng không thể đối phó. Cái này gọi là chứng tổng hợp ‘tự gây nghiệt không thể sống’.
Nhớ tới cảnh Nhung Tử nghiêm túc tỏ tình Nhan Cảnh đã cảm thấy đau muốn vỡ đầu. Anh không thể chấp nhận Nhung Tử, không nói cậu ta là con trai của tên Lưu Chí Cương kia, trong quan niệm của Nhan Cảnh không hề có những từ ‘yêu nhau đến già’ ‘bên nhau trọn đời’ này. Anh cũng không tin tưởng tình yêu trường cửu, ở bên cậu ta vài năm nhìn không vừa mắt nhau rồi cả ngày cãi nhau chia tay, còn không bằng đừng bắt đầu, lãng phí thời gian của nhau.
Nhưng Nhung Tử lại không hiểu điều này, đã dứt khoát từ chối mà cậu ta vẫn cố chấp nói sẽ không từ bỏ. Aizz, gặp phải kẹo da trâu kiểu này thật quá là buồn.
Nhan Cảnh khẽ thở dài, bật máy tính, thuận tay mở trình duyệt internet, muốn vào blog cá nhân giải tỏa tâm tình phiền muộn.
Mấy năm ấy trên mạng đột nhiên rộ lên trào lưu viết blog, thiết kế blog cá tính trở thành mục tiêu của những người theo trào lưu. Nhan Cảnh ngẫu nhiên nhìn thấy một công ty phát hành một lần duy nhất thẻ mua sắm ba năm ưu đãi 50%, thấy xiêu lòng liền mua, muốn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-doi-mau-tim/199030/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.