Chương 295 MÁU BẠO LỰC
Lời Trần Ân Tứ định nói lên đến cửa miệng lập tức biến mất, cô suýt vấp ngã.
Đã qua một đêm rồi, Tần Kiết vẫn chưa ngừng ve vãn cô?
Không đúng, hình như bắt đầu từ lúc anh nói muốn theo đuổi cô thì anh ngày càng hăng hái ve vãn cô.
Vành tai Trần Ân Tứ dần chuyển thành màu đỏ, cô nhìn Tần Kiết bình tĩnh thốt ra lời nói thế kia, không muốn mất mặt, bèn né tránh ánh mắt của anh, hừ một tiếng: "Vui lòng nói tiếng người."
Tần Kiết vốn đợi Trần Ân Tứ thức dậy mới mở máy tính lên, bây giờ cô nhóc dậy rồi, anh bèn đóng máy lại, đặt sang một bên, nói tiếng người thật: "Đói chưa?"
Nghe được một câu bình thường rồi, Trần Ân Tứ đáp lại anh bằng một tiếng "Ừm".
"Đi thôi, đi ăn cơm."
Tần Kiết đã nấu xong cơm từ sớm, đang hâm trên bếp.
Ăn xong, Trần Ân Tứ đặt đũa xuống, nghĩ bụng mình ở đây làm phiền Tần Kiết đã lâu, chuẩn bị chào tạm biệt anh rồi gọi Lục Tinh đến đón mình.
Kết quả, người ngồi đối diện đợi cô ăn xong đã mở miệng trước: "Ăn no rồi à?"
Trần Ân Tứ gật đầu.
Tần Kiết: "Vậy đi thôi."
Trần Ân Tứ ngơ ngác: "Đi đâu?"
Tần Kiết: "Dẫn em đi chơi."
Tần Kiết dẫn Trần Ân Tứ đến một câu lạc bộ thoát khỏi mật thất.
Lại còn chơi theo chủ đề kinh dị.
Trần Ân Tứ nghiêng đầu nhìn Tần Kiết với vẻ kinh ngạc: "Sao anh lại dẫn em đến chơi trò này?"
Tần Kiết cụp mắt nhìn cô: "Không phải trò em thích à?"
Cô rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489892/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.