Chương 294 SỞ KHANH
Dùng tay cũng không ăn thua…
Không ăn thua…
Tay…
Trần Ân Tứ hiểu ra, vội ném di động như củ khoai bỏng tay, lập tức rụt cổ chui vào trong chăn.
Trong ổ chăn tối đen, cô rất rất cẩn thận thở hắt ra, mặt nóng hôi hổi, ép con tim bé bỏng của mình bình tĩnh lại.
Gã đàn ông thối hôm nay chạm dây thần kinh nào mà ve vãn không có chừng mực thế này?
Lẽ nào anh cố ý dùng cách biến tướng thế này để tra tấn cô vì cô đã trả đũa anh.
Sao da mặt anh dày thế, dám gửi cho cô loại tin nhắn kiểu này!
Tay cũng không ăn thua…. Tay… Tần Kiết, tắm, tay… Cơ bụng, giọt nước, tay…
Trần Ân Tứ thấy hơi khó thở, nhiệt độ trên mặt chạy dọc theo cổ xuống thẳng gót chân cô.
Khi cả người nóng muốn đổ mồ hôi, cô hất chăn ra, tức tối đấm một cái lên vách tường ở đầu giường.
Tiên sư bố nhà…
Trần Ân Tứ mắng thầm, còn chưa mắng xong cô đã "ối" lên một tiếng, ôm bàn tay vừa mới hung hăng đấm vách tường ngồi xổm trên giường.
Đau quá.
Trần Ân Tứ đờ dẫn một lúc, sau đó lại ôm chăn bắt đầu đếm cừu, một con cừu, hai con cừu… năm mươi lăm con Tần Kiết, năm mươi sáu con Tần Kiết… chín mươi chín con Tần Kiết…
Cô khựng lại giây lát, mắng một tiếng "đệch", rồi từ bỏ trị liệu, bắt đầu ngây người nhìn chằm chằm trần nhà.
Xong rồi, cô không còn trong sáng thật rồi.
Tần Kiết ở trong đầu cô nhiều đến nỗi có thể đem bán đổ bán tháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489891/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.