Chương 259 ANH ĐI CHẾT ĐI
Đóng cửa lại, sắc mặt Trần Ân Tứ lập tức lạnh như băng.
Cô đứng dựa vào cửa một lát rồi rút di động ra, lòng bỗng dưng bực bội khó tả, ngón tay thoăn thoắt bấm tin nhắn.
Mẹ kiếp bao giờ thì anh về?
Trần Ân Tứ nhắm nghiền mắt, thu ngón tay đang định ấn gửi lại.
Bếp gas đang đun thức ăn, phát ra tiếng ùng ục, máy hút mùi kêu o o không ngớt.
Nghe những âm thanh tràn đầy hương vị cuộc sống ấy, Trần Ân Tứ càng bực bội.
Cô nhìn chiếc nồi trên bếp, càng nhìn càng tức, hầm hầm đi đến, tắt phụt bếp đi, rồi giơ tay tắt luôn máy hút mùi, kéo xoẹt tạp dề ra, ném mạnh lên mặt bàn bằng đá Đại Lý cạnh đó rồi kéo cửa đi ra.
Mạc Tái Tái chẳng biết đã chạy ra phòng ăn từ lúc nào, đang bưng ấm nước nóng sôi sùng sục định rót vào cốc thủy tinh.
Cốc thủy tinh gặp nước nóng ắt sẽ vỡ tan...
Trần Ân Tứ chẳng kịp nghĩ ngợi đã hô lên, "Dừng lại."
Song cô rốt cuộc vẫn chậm một bước, Mạc Tái Tái đã rót nước vào cốc rồi.
Trần Ân Tứ gần như không hề do dự, chạy ngay tới trước mặt Mạc Tái Tái, kéo nó ra khỏi bàn.
Hành động của cô hết sức đột ngột, làm Mạc Tái Tái giật mình ré lên, ngay sau đó trên mặt bàn vang lên tiếng bụp, cốc thủy tinh vừa nãy đã vỡ tan.
Nước văng tung tóe, Trần Ân Tứ vội đứng chắn trước mặt Mạc Tái Tái theo bản năng.
Mấy giọt nước nóng bắn lên da cô bỏng rát.
Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489856/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.