Chương 258 BƠM ĐỂU
Cô gái tên Dương Linh đợi Mạt Tái Tái nói xong mới kéo áo cô nhóc, ngăn cô không nói mấy lời khó nghe, "Xin lỗi chị, Tái Tái còn nhỏ, nói năng không biết giữ ý, mong chị đừng chấp nhặt."
Trần Ân Tứ không nói, cũng chẳng biết nói sao.
Nói không chấp thì cô không được rộng lượng như thế, nhưng nói chấp thì lại hóa ra so đo với trẻ con, mất mặt.
Dương Linh cười nói thêm, "Tái Tái đến tìm anh Tần nhờ anh ký lên bài tập gia đình mà bữa trước anh giúp nó làm, chúng em vào nhà đợi được không?"
Trần Ân Tứ thầm nghĩ, biết nói gì bây giờ?
Không được à?
Cô lấy tư cách gì mà nói hai tiếng không được chứ.
Đây không phải nhà cô, họ cũng biết mật khẩu mở cửa như cô, rõ ràng là anh cố ý để cho họ tùy ý ra vào, cô có tư cách gì mà ngăn cản?
Trần Ân Tứ chẳng nói gì, chỉ sầm mặt nhường đường.
Hai người kia thay giày rồi bước vào phòng khách.
Lúc Trần Ân Tứ vươn tay đóng cửa lại, vừa hay một trận gió ùa vào mặt cô.
Gió xuân ấm áp, vậy mà cô lại thấy lòng lạnh buốt.
Trần Ân Tứ quay vào phòng khách, thấy Dương Linh và Mạc Tái Tái đã tự nhiên ngồi xuống sofa, mở tivi chuyển kênh, tự nhiên như ở nhà.
Dương Linh tò mò nhìn Trần Ân Tứ mấy lần, thốt ra câu hỏi vẫn ấp ủ trong lòng bấy lâu, "Chị là... Trần Ân Tứ phải không?"
"Trần Ân Tứ á?" Mạc Tái Tái quay sang chớp mắt hỏi, "Là ả đàn bà xấu xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489855/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.