Chương 260 KHÓC
Sợi dây không đập trúng mặt Tần Kiết mà đập vào ngực anh rồi rơi xuống sàn.
Đó là quà sinh nhật anh tặng cô, chẳng biết cô phải giận tới mức nào mới giật đứt được nó từ trên cổ xuống.
Tần Kiết thẫn thờ nhìn sợi dây chuyền dưới chân rồi lại ngẩng lên.
Môi cô mím chặt, mắt trừng trừng nhìn anh như tóe lửa.
Trông cô rất giống đang tức giận, nhưng đáy mắt lại có vẻ như sắp đỏ hoe lên.
Cô sắp khóc ư?
Lòng Tần Kiết chợt run lên, còn chưa kịp phản ứng thì cô đã nghiến răng, trừng mắt nhìn anh rồi quay người đi thẳng, vẻ như cực kỳ tức giận.
Tóc cô đã buộc lên, cổ cô lại cao, anh trông thấy trên chiếc gáy trắng nõn của cô có một vệt đỏ.
Là vết hằn do dây chuyền để lại lúc cô giật dây ra.
Nhìn vết đỏ ấy, tim Tần Kiết bỗng chốc đập loạn lên.
Chẳng hiểu do không ngờ Trần Ân Tứ lại nổi giận đùng đùng như vậy hay hoảng sợ trước cơn giận của Trần Ân Tứ mà mấy người trong phòng ăn nhất thời im lặng, ngay Mạc Tái Tái đang khóc nức nở cũng nín bặt.
Cả căn biệt thự thênh thang lặng phắc như tờ.
Chẳng biết bao lâu sau, Dương Linh mới hổ thẹn định thần lại, trước tiên là dè dặt nhìn Mạc Lam, sau đó mới rụt rè nhìn sang Tần Kiết, "Anh Tần, đều tại em không tốt, em không nên vì
Tái Tái nói muốn nhờ anh ký tên mà tự tiện dẫn em ấy đến đây không báo trước với anh, em không ngờ chị Trần lại ở đây, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489857/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.