Buổi sáng đầu tiên sau lễ khai giảng, không khí trong trường tôi vẫn còn phảng phất cái háo hức của ngày đầu năm học. Bảng đen vẫn còn mùi phấn mới, những ô vuông trắng phau trên sổ điểm danh còn chưa được lấp kín.
Tôi đến sớm hơn thường lệ, cánh cửa lớp bật mở, không gian trong lớp vẫn phủ một lớp bụi mờ mỏng tang. Tôi đặt cặp xuống bàn, kéo ghế ra, nghe tiếng kim loại cọ vào nền gạch hoa rồi khẽ kêu két - âm thanh nhỏ thôi nhưng đủ để phá tan cái tĩnh lặng đang bao trùm lúc này.
Ánh nắng buổi sớm chưa gắt lắm, nó len lỏi qua song cửa sổ, rơi đúng lên mép bàn của tôi. Tôi giơ tay lên, thấy làn bụi li ti bay quanh đầu ngón tay. Một ngày bắt đầu như bao ngày khác cho đến khi tôi nghe tiếng bước chân khẽ sau lưng.
"Chào buổi sáng, nhiếp ảnh gia thầm lặng."
Tôi không cần quay lại cũng biết là ai. Chỉ có một người gọi tôi bằng cái biệt danh kỳ cục đó.
Tôi khẽ mỉm cười, vẫn giữ ánh nhìn ra cửa sổ:
"Cậu đến sớm vậy.''
"Tớ không quen đi học muộn. Ở trường cũ, tớ hay đến trước giờ. Nếu muộn là bị trực nhật một tuần liền luôn á."
Giọng cô ấy trong như giọt nước nhỏ vào mặt hồ yên ả.
Tôi quay lại, An đang đứng ngay sau lưng tôi, ánh sáng buổi sớm hắt từ cửa sổ chiếu lên nửa khuôn mặt, khiến sợi tóc cô ấy như được viền vàng. Trên tay cô ấy là một cuốn sổ bìa da màu nâu, cũ kỹ hơn vẻ ngoài chỉnh chu của cô.
"Tớ thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-hai-mua-xuan/5056807/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.