Sau buổi chiều mưa hôm trước, tôi biết tôi đã yêu An.
Dù bề ngoài tôi vẫn là Vũ trầm tĩnh, nhưng bên trong, mọi sự quan sát của tôi đều hướng về cô ấy. Mối quan hệ của chúng tôi đã chuyển từ sự hợp tác bàn bài sang một sự kết nối cảm xúc ngầm.
Hôm đó là tiết Toán Hình học, một môn học khô khan nhưng lại đòi hỏi sự tập trung tuyệt đối. Cả lớp im lặng, chỉ có tiếng bút sột soạt trên giấy, tiếng thước kẻ va vào mặt bàn. Tôi đang giải đến một bước chứng minh hình học quan trọng thì cảm thấy một bàn tay chạm nhẹ lên vai, khác biệt hoàn toàn với những lần hỏi bài hay nhờ vả trước đây. Lần này nó mang theo sự khẩn cấp và một chút bối rối đáng yêu.
"Vũ ơi." An gọi khẽ: " Tớ quên mang bút rồi. Cậu cho tớ mượn một cái được không? Chán thiệt chớ."
Tôi quay lại. Khuôn mặt cô ấy gần sát, ánh mắt hiện rõ sự cầu cứu. Mùi hương sách vở và chút trong lành từ cô ấy phảng phất trong không khí.
"Cậu không mang bút hả?" Tôi hỏi, cố giữ vẻ mặt bình thường nhất có thể, nhưng tim tôi đã bắt đầu đập nhanh hơn.
“Tớ có mang bút chì, nhưng Hình học phải trình bày bằng bút mực hoặc bút bi. Cô giáo mà thấy tớ dùng bút chì chắc cô mắng tớ to đầu mất! Tớ vừa để quên hết trong hộp bút ở nhà rồi." Cô ấy cười hối lỗi, một nụ cười rất học sinh.
Tôi mở hộp bút, lấy ra chiếc bút bi màu xanh mà tôi hay dùng, chiếc bút luôn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-hai-mua-xuan/5056808/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.