Ân Quả và Lâm Lâm ở trong nhóm người đến đầu tiên.
Hơn mười một giờ, Ngô Ngụy lái xe đưa Trần An An và Phạm Văn Thông đến, gần nửa tiếng sau, chuyến bay của Giang Dương cũng hạ cánh. Các anh em ngày xưa, dù có người bây giờ đã trở thành ông chủ câu lạc bộ bi a, tổ trưởng tổ huấn luyện viên, hay vẫn là tuyển thủ nổi tiếng trong giải đấu lớn nhỏ, thì họ đều tập trung ở sảnh chờ nhà ga số ba vào giữa đêm khuya.
Ân Quả là thành viên nhỏ tuổi nhất trong số đó.
Trong lúc trò chuyện, Ngô Nguỵ sợ cô thấy lạc lõng nên ngồi xuống nói chuyện với cô theo lời gợi ý của Giang Dương.
Mới đầu chỉ nói những chuyện linh tinh, sau đó anh ta khẽ ho mấy tiếng, "Người nhà em có biết chuyện giữa em và Lâm Diệc Dương không?"
Ân Quả lắc đầu, cô cũng lo lắng.
Anh họ đã cho cô lời khuyên, đừng nhắc đến chuyện gì trước khi Lâm Diệc Dương về nước, cố gắng tránh phiền phức. Chờ anh về nước rồi thì tìm cơ hội thích hợp, Mạnh Hiểu Đông sẽ đích thân đứng ra, thậm chí còn nhờ cả bố mẹ anh ấy để nói giúp cho Lâm Diệc Dương.
"Chắc em biết chuyện hồi xưa mẹ em là trọng tài, cũng là lãnh đạo của liên đoàn chứ?"
"Vâng." " Ân Quả gật đầu, "Em còn biết vì anh ấy mà thầy Hạ xích mích với mẹ em. Nếu không có thầy Hạ, hồi đó anh ấy sẽ bị cấm thi đấu một năm... chứ không phải chỉ là nửa năm."
"Thật sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-con-bao-tuyet/2660270/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.