Giang Dương sắp xếp xe đến đón, mọi người lục tục ra khỏi sân bay, đến bãi đỗ xe ngầm.
Thang máy đã chật kín người, lại thêm Tôn Châu đẩy một xe hành lý to đùng vào nữa, Lâm Diệc Dương thấy sắp quá tải, bèn đưa cô đi thang cuốn.
Thật ra Ân Quả chỉ có thể tiễn anh đến bãi đỗ xe, tài xế trực ca đêm của câu lạc bộ sẽ tới đón cô về nhà, chỉ cần không đi thi đấu thì dù muộn cỡ nào cô cũng không được phép qua đêm bên ngoài.
Ân Quả thầm nghĩ, thôi chờ mọi người lên xe rồi hãy nói, nhưng thang cuốn còn chưa xuống đến nơi, cô đã nhìn thấy anh họ đứng đợi ở đó rồi.
Anh ấy tới đây làm gì?
Một năm qua Mạnh Hiểu Đông ở nước ngoài, mời huấn luyện viên về dạy riêng, chỉ đóng cửa tập luyện và đi thi đấu, cũng không về nước. Ân Quả không chỉ không được gặp Lâm Diệc Dương, ngay cả cơ hội gặp anh họ cũng chẳng có. Thấy anh ấy xuất hiện ở đây, hơn nữa còn khoác lên người một bộ quần áo thể thao chẳng mấy khi mặc đứng dưới thang cuốn, cô ngạc nhiên không thôi.
Bây giờ là hơn ba giờ sáng đấy.
Xung quanh tràn ngập mùi xăng dầu trộn lẫn với mùi hơi nước chỉ có ở bãi đỗ xe, Ân Quả cảm thấy ánh mắt anh họ không nhìn về phía mình và Lâm Diệc Dương, mà hướng về đằng sau. Cô bèn ngoảnh lại nhìn.
Hóa ra Lâm Lâm và Trần An An đều không chen vào trong thang máy mà đi ngay sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-con-bao-tuyet/2660268/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.