Trên một chuyến bay khác.
Đèn trong cabin đã tắt hết, cửa sổ cũng được cơ trưởng chuyển thành màu xanh nước biển đậm.
Phần lớn hành khách đều đã chìm trong giấc ngủ.
Lâm Diệc Dương ra khỏi nhà vệ sinh, thấy lác đác vài hành khách đang xem phim. Anh quay về chỗ của mình, anh chàng Tôn Châu ngồi bên cạnh ngủ mê mệt cả quãng đường cũng đã tỉnh dậy.
"Chắc chị dâu sẽ đến đón anh nhỉ?" Tôn Châu ôm chăn, uể oải dựa người vào ghế hỏi anh: "Lần trước gặp nhau là ở giải mở rộng, em sắp quên chị ấy trông như thế nào rồi."
"Chưa chắc sẽ đến kịp." Anh nói.
Trước khi lên máy bay, Ân Quả vẫn đang thi đấu, bởi vậy hai người không kịp gọi điện thoại cho nhau.
Lâm Diệc Dương đeo tai nghe, chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn một bộ phim nghệ thuật cũ rích để xem. Phụ đề và nhạc mở đầu rất đơn giản, tiếng guitar cất lên trước, sau đó tiếng trống hòa vào theo. Tiếng guitar trầm lắng dần lớn hơn, như ôm trọn bầu trời và máy bay ở độ cao mười mấy nghìn feet.
Suốt một năm qua, có mấy lần Ân Quả bị ốm đều không kể cho anh. Có đợt cô sốt cao ba ngày không đỡ, vậy mà vẫn gọi video cho anh đúng hẹn, giấu kín không chút sơ hở. Có một lần Ân Quả thi đấu trong tình trạng đổ bệnh, là Ngô Ngụy nghe người của Bắc Thành kể lại. Anh bèn hỏi cô, song phản ứng đầu tiên của cô lại là vội vàng an ủi anh: "Trước đây không có anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-con-bao-tuyet/2660272/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.