🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

“Sau này cũng là lỗi của tôi.”

 

Chu Hình nghĩ rằng, nếu trong nhà có ai đó có thể chăm sóc Chu Lê Đình, anh sẽ có thể thuê một căn nhà rẻ hơn, để hai mẹ con họ sống trong đó, không phải cùng anh ở trên xe tải nữa.

 

Khi còn trẻ, Chu Hình cũng trắng trẻo, dễ thu hút sự chú ý của người khác. Có người giới thiệu cho anh một người phụ nữ vừa từ thành phố lớn trở về, anh không nghĩ nhiều mà đồng ý ngay.

 

“Bà ấy ngược đãi Chu Lê Đình đúng không? Tôi thấy trên người nó có nhiều vết thương cũ.”

 

“Ừ, Lê Đình chưa từng nói với tôi.”

 

Lúc đó, Chu Lê Đình mới học tiểu học, không hiểu hôn nhân có nghĩa là gì. Cậu chỉ biết rằng, khi có người phụ nữ đó, Chu Hình về nhà sẽ có cơm nóng mà ăn, và khi đi làm sẽ không còn lo lắng về cậu nữa.

 

“Bà ấy trước mặt tôi là một kiểu, nhưng khi ở với Lê Đình lại là kiểu khác.”

 

“Nhưng lúc đó, tôi hoàn toàn không nhận ra, cho đến khi Lê Đình bị thương nặng, m.á.u chảy không ngừng, phải chạy đi tìm hàng xóm nhờ giúp đỡ, được anh trai nhà bên đưa vào bệnh viện.”

 



“Sau đó, tôi mới biết, trước đây bà ấy bán xác thịt ở thành phố lớn nhưng bị phát hiện, quay về quê mãi không gả được, tìm đến tôi chỉ là đường cùng.”

7

Tìm một người đàn ông không vừa ý mình, lại phải chăm sóc cả “cái đuôi nhỏ” đi kèm.

 

Với một người phụ nữ đã quen sống sung túc ở thành phố, có thể tưởng tượng được cơn giận dữ không có chỗ để giải tỏa của bà ta.

 

Sau đó, Chu Hình tìm được công việc trên tàu. Có một người thầy già thấy anh thật thà, chịu khó, nên đồng ý chỉ dạy từng bước một.

 

Nhưng không có ai chăm sóc Lê Đình, làm sao anh yên tâm đi biển nửa năm trời không về?

 

Người phụ nữ đó nghe nói công việc trên tàu có thu nhập cao, không chịu ly hôn, còn quỳ xuống cầu xin Chu Hình cho mình một cơ hội. Bà ta hứa chắc chắn sẽ đối xử tốt với Lê Đình, không bao giờ đánh cậu nữa.

 

“Kết quả là năm đó mùa vụ thất bại, tàu bị trục trặc, không kịp theo mùa, mọi người đều không kiếm được tiền, thất vọng quay về nhà.”

 

“Sau khi về, bà ấy đòi ly hôn?”

 

“Bà ấy phát điên, đập phá hết mọi thứ trong nhà. Nếu tôi không che chắn, cả ấm nước sôi đã tạt hết lên người Lê Đình rồi.”



 

Chu Hình không nói chi tiết về chuyện ấm nước sôi. Chỉ đến sau này, khi thấy anh thay quần áo, tôi mới nhìn thấy vết bỏng lớn trên lưng anh.

 

“Vậy… sau đó người đó thì sao? Sao lại…”

 

Tôi định bảo Chu Hình kể hết một lần cho rõ ràng, nhưng đột nhiên bên kia biển nổi sóng lớn. Tín hiệu giống như nước biển bị cuốn lên rồi rơi xuống, đứt quãng không thành câu, cuối cùng cuộc gọi bị ngắt.

 

“Muốn biết vì sao mẹ kế trước của cháu lại ly hôn không?”

 

Giọng nói bất ngờ vang lên của Chu Lê Đình làm tôi giật mình.

 

Để luôn chú ý đến động tĩnh của cậu, tôi không bao giờ đóng chặt cửa phòng khi nghỉ ngơi, luôn để hé một khe nhỏ.

 

Lúc này, Chu Lê Đình đang đứng bên ngoài khe cửa đó. Trong giọng nói của cậu mang theo sự chế giễu và mỉa mai, rõ ràng đã đứng ngoài lặng lẽ nghe từ lâu.

 

“Để cháu kể thẳng cho dì biết. Dù sao cháu mới là người biết rõ sự thật nhất.”

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.