Truyện 7 Chương 21: Hồ ly sa lưới
Không biết, các bạn đã nghe câu này bao giờ chưa.
Đàn ông chỉ có thể bỏ qua, nhưng không bao giờ tha thứ.
Sơn Trúc cũng đâu thể ngờ được rằng, chỉ một hành động ngang tàn kiêu ngạo của mình ngày xưa, lại có thể để lại dấu ấn nghẹn ngào cay đắng cho một người, tới tận bây giờ?
Hơn ba tháng.
Phạm Vũ từ ngày bị chính Sơn Trúc thả một đàn chó ra xua đuổi, đều mang theo nhục nhã khôn nguôi.
Chọn một vài tên trai bao có nét tương đồng, đem về bên mình chà đạp tới điên cuồng, vẫn chỉ hét lên trên môi hai từ " Sơn Trúc "
Là yêu thì ít, là hận thì nhiều.
Vì cớ gì một thằng bẩn thỉu như nó lại có quyền từ chối anh?
Phạm Vũ đã chi không ít tiền mua lòng người đẹp. Nhưng hắn thà lên giường với một rồi hai ba người đến sau, cũng không chịu về tay anh.
Màn chua xót này đã tưởng qua đi, hôm nay lại một lần khơi gợi.
- -------
Một góc phòng yên tĩnh, những xấp ảnh và hồ sơ dày bày biện trình tự trên bàn.
Phạm Vũ nhíu mày. Xem ra người này chính là đã chuẩn bị quá kỹ lưỡng.
- Vào thẳng vấn đề đi.
Văn Mạnh tươi cười:
- Anh cần người, tôi cần tiền. Ở đây là toàn bộ bằng chứng về việc tiêu thụ đồ ăn cắp của 6 cửa hàng cầm đồ, đứng tên Sơn Trúc.
Phạm Vũ cười mỉa mai:
- Chỉ bằng ngần này thứ vớ vẩn sao?
Văn Mạnh đập tay lên đống giấy tờ:
- Tự xem đi.
Phạm Vũ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-duc/24935/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.