Truyện 7 chương 14 Anh- em
Vĩnh Tường có ngốc không?
Câu trả lời là không,
Anh hoàn toàn là một sinh viên kiến trúc xuất sắc, logic hợp lý, kết cấu chồng chéo đều không thể làm khó được.
Thế nhưng tình cảm chính là thế đó, cứ tưởng như có thể tự mình định đoạt, hóa ra lại chẳng thể nắm bắt được một chút nào, khi xòe tay ra lại trống rỗng.
Kẻ thông minh chưa hẳn đã là người sáng suốt khi yêu, đặc biệt lại là một Vĩnh Tường luôn coi trọng việc lên giường với nhau kia, tự dưng vấp phải một lần nếm trái cấm bất đắc dĩ, quả thực quá mông lung.
Suy cho cùng, sau ngày mẹ anh mất đi, gom hết mấy năm gộp lại cũng không suy nghĩ nhiều bằng tình cảm trôi dạt suốt hơn một tuần qua.
Hoang mang tới tột cùng, khó hiểu tới tột cùng, rút cuộc là vì cái gì mà gắn kết ngược đời như thế này?
Yêu hay là không yêu còn chưa kịp tính đến, thì rút cuộc lại phá vỡ đi nguyên tắc cẩn trọng của chính mình mà trèo lên thẳng giường, làm con người ta đến tơi tả!.
Haiz,
Trong bếp,
Vĩnh Tường đảo đảo miếng trứng trong bát, khuấy đều.
Anh chưa từng thấy một ai khó hiểu như Sơn Trúc,
Một đôi khi thì thấy cậu ta như một ông già, nói cái gì cũng khó chịu, đụng cái gì cũng cau có.
Một đôi khi lại thấy trẻ con đáng thương hết sức, như một chú mèo nhỏ cần người che chở.
Hay là cậu ta thực sự có vấn đề về đầu óc?
Nhưng việc cậu ta sốt tới hôn mê, lầm lũi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-duc/24928/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.