2/10/21
Mỗi kỳ khai giảng lớp họ đều sẽ đổi vị trí một lần, hơn nữa cách thay đổi còn do thầy chủ nhiệm lớp căn cứ vào thành tích học tập của mỗi người. Cho nên cô rất lo lắng bọn họ bị tách ra, tình hữu nghị vất vả lắm mới thành lập được sẽ chẳng còn nữa.
Cô cứ như vậy, vừa phiền muộn lo lắng, vừa đếm từng ngày còn lại để được gặp cậu. Ngày khai giảng của lớp mười hai trời thổi gió lạnh, trong tiết tự học buổi tối thầy chủ nhiệm đã lấy danh sách chỗ ngồi mới từ trong cặp ra.
Bạn cùng bàn của mỗi người đều thay đổi.
Ngoại trừ.
Cô và cậu.
Lúc thầy chủ nhiệm gọi tên bạn cùng bàn mới của cô, cả người cô đều run lên. Cô quay đầu lại, đôi mắt to kinh ngạc nhìn Giản Thước. Cậu vẫn chống tay lên đầu, bộ dáng thờ ơ, nhưng lần này đã quay mặt nhìn cô.
Trên mặt cậu chẳng lộ ra cảm xúc, nhưng cô vẫn nhận thấy, đáy mắt cậu sáng lên, có vài phần ý cười.
Dường như cậu đã sớm biết chuyện này.
Sau khi ngồi vào bàn cô chẳng thể kiềm chế tâm tình đang nhảy nhót mà hỏi cậu, vì sao lại chẳng ngạc nhiên chuyện họ vẫn còn ngồi chung với nhau.
Cậu ném sách xuống bàn, nghiêng đầu nhìn cô: "Đương nhiên là không ngạc nhiên, tớ đã cố ý bảo ba nói với thầy chủ nhiệm."
Cố ý.
Tim cô nhảy bùm bụp, lắp bắp hỏi cậu: "Vì...vì sao?"
Cậu cúi đầu mở sách văn, chẳng hề nhìn cô nữa rồi tùy ý nói: "À, bởi vì ngồi cùng cậu mới có thể yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-thoi-tam-ngan-dam/1184924/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.