6/9/2021
Mỗi ngày, sau khi làm xong bài tập buổi tối, Bạch Dương đều mở QQ, trộm click vào tài khoản của cậu. Avata của cậu chụp một nửa người, vào lúc buổi tối, cậu mặc một cái áo khoác đen có mũ, khẽ nhếch cằm cong môi, phía sau là một mảng ánh đèn xe. Bạch Dương trộm lưu về máy, cô cảm thấy so với các bạn nam khác trong lớp, thì ảnh của cậu đẹp hơn rất nhiều.
Bởi vì thời gian sử dụng điện thoại của hai người không khớp, cho nên cũng không thể nào trò chuyện qua. Nhưng có đôi khi cô đăng nhập trò chơi vào lúc đêm khuya, muốn nhìn xem cấp bậc của cậu có gì thay đổi, lại thấy được cậu online, những lúc như thế cậu thật sự mời cô chơi cùng.
Sau khi chơi được mấy ván cô lại không dám chơi cùng cậu nữa, cô ngốc đến mức chính mình cũng cảm thấy thẹn, bắt đầu cùng toàn quân xuất kích nhưng không có một lần sống sót vượt qua ba phút.
Cô thật sự ngượng ngùng, đành nhắn tin cho cậu, xin lỗi vì mình quá ngốc.
Cậu còn đáp: 'Ừ, có chút ngốc.'.
Cô càng thêm xấu hổ, sau câu xin lỗi liềm đem đầu vùi vào trong chăn, trên mặt nóng như phát thiêu.
Di động lại rung lên một cái.
Cô sửng sốt, lập tức bò ra xem.
Cậu nói: 'Mai tớ mang máy tới trường dạy cậu chơi.'
Cô vuốt vuốt khuân mặt nóng bừng, nhắn lại: 'Ừ!'
Cô giống như đã bị nấu chín.
Ngày hôm sau cô mang theo điện thoại tới lớp, Giản Thước cũng không quên lời cậu nói, lúc nghỉ trưa cậu cầm điện thoại của Đặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-thoi-tam-ngan-dam/1184923/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.