🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta kéo Đại Nha Nhị Nha đang ngỡ ngàng vào trong nhà, múc nước cho hai đứa rửa mặt:

“Trần Quý là phụ thân hai đứa, ta gả về đây chính là mẫu thân của hai đứa, sau này người khác có nói năng lung tung, hai đứa cứ việc đánh trả lại, đừng để người khác bắt nạt.”

Đôi mắt của hai bé gái đảo đi đảo lại, nhìn nhau rồi không nói gì.

Nhưng khi ăn cơm trưa, hai đứa chủ động gắp rất nhiều thức ăn vào bát ta.

Đêm đến, Trần Quý hôn lên mặt ta không ngừng: “Tức phụ, cưới được nàng thật sự là phúc đức ta tu được nửa đời.”

Hắn không biết từ đâu lấy ra một đôi hoa tai, lắc lư trước mắt ta: “Tức phụ, ta đeo cho nàng nhé.”

Chẳng trách buổi trưa hắn nói muốn đi lên trấn một chuyến, hóa ra là đi mua đồ cho ta.

Chỉ là đeo hoa tai thì đeo hoa tai đi, người này cứ cọ xát mãi ở cổ ta là sao chứ?

Ta quay đầu lườm hắn, Trần Quý lại càng cọ xát mạnh hơn vào người ta:

Ta: “……”

Ngoài khung cửa sổ gió nhẹ phất qua, chim chóc ngủ gật trên cành cây, trời đất tĩnh lặng, thỉnh thoảng một hai tiếng côn trùng kêu đặc biệt trong trẻo…

Đến nửa đêm về sáng, cả hai đều mồ hôi đầm đìa.

Ta không ngủ được, nhìn chằm chằm vào màn cửa mà suy nghĩ vẩn vơ.

Không có họ hàng dây dưa, có một trượng phu yêu thương, lại có hai đứa nữ nhi đã chấp nhận ta, ta nghĩ cuộc sống chắc chắn sẽ tốt hơn khi ở nhà rồi chứ?

Nhưng sự thật khó khăn hơn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-reo-cuoi/5212433/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gió Xuân Reo Cười
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.