Phụ mẫu Trần Quý mất sớm, có một người ca ca hơn hắn vài tuổi sống ở nhà bên cạnh, Trần Quý dẫn ta đi gặp huynh ấy. Nhà Đại ca nồng nặc mùi thuốc, Đại tẩu nằm trên giường luôn mãi ho. Thấy ta đến, tẩu ấy từ dưới gối lấy ra một đôi lót giày thêu uyên ương đưa cho ta. Đại ca nói Đại tẩu nghe tin ta sẽ gả sang đây vui mừng khôn xiết, dù đang mang bệnh nhưng vẫn cố gắng làm xong đôi lót giày này trong đêm. Ta nghe xong thấy mũi có chút cay xè. Ca tẩu đều hiền lành thân thiện, khi từ biệt cứ kéo ta ở lại ăn cơm. Ta nói Đại Nha và Nhị Nha đến trưa vẫn chưa về nhà, ta ra ngoài tìm. Ca tẩu lúc đó mới không giữ ta lại nữa. Chỉ là không ngờ ta đã tìm một vòng trong núi không thấy hai đứa, vậy mà chúng lại tự mình lấm lem trở về. Không những thế, cùng về với chúng còn có một phụ nhân đanh đá và một đứa bé trai chừng bảy tám tuổi. Mặt ba đứa trẻ này đứa nào đứa nấy đều sưng húp, quần áo cũng dính đầy tro bụi, không cần nghĩ cũng biết là vừa đánh nhau xong. Phụ nhân kia thấy ta liền đanh giọng: “Ngươi chính là tức phụ Trần gia? Khuê nữ ngươi đánh nhi tử ta, nói xem bồi thường thế nào đây!” — Ta không ngờ ngày thứ hai sau khi gả về đã gặp chuyện. Ta nhìn hai đứa bé gái mặt mày lấm lem: “Hai đứa là Đại Nha và Nhị Nha?” Hai đứa bé gái bặm môi, không trả lời ta. Phụ nhân kia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-reo-cuoi/5212432/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.