Trong lúc đợi Chu Biệt Hạc hơn mười phút ấy, Diệp Thanh Lan cũng tranh thủ lấy điện thoại ra trả lời vài tin nhắn công việc.
Cuộc thi thiết kế do Thiên Hà tổ chức lần trước, công ty họ không qua nổi vòng một.
Cô không lấy làm lạ.
Gần đến Tết Đoan Ngọ, Giang Thư Loan gửi mấy mẫu hộp quà, hỏi ý kiến cô.
Đa phần vẫn là bánh ú kết hợp cùng sản phẩm văn hoá của Đế Thính.
Thanh Lan do dự giữa hai tông màu chủ đề, ngón tay lướt qua lại trên màn hình. Đúng lúc đó, trước mặt chợt phủ xuống một bóng người. Cô ngẩng điện thoại lên theo phản xạ: “Cái nào đẹp hơn?”
Chu Biệt Hạc đưa tay, chỉ ngay vào bộ màu xanh ngọc.
Trùng hợp với ý cô. Thanh Lan liền quyết định, nhắn lựa chọn đó gửi cho Giang Thư Loan.
Rất nhanh, Thư Loan đáp lại: “Em chọn đúng bộ tốn kém hơn rồi đấy.”
Diệp Thanh Lan: [Có vượt quá ngân sách của anh không?]
Giang Thư Loan: [Không đâu, mấy cái vượt ngân sách thì anh đã loại trước rồi.]
Cô gửi lại một icon mỉm cười, sau đó tắt điện thoại.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, những biến đổi tinh tế trên gương mặt cô đều lọt trọn vào mắt Chu Biệt Hạc.
Hai người cùng xuống lầu về nhà. Bữa tối Diệp Thanh Lan có uống vài ly rượu sake, không tiện lái xe, bèn đưa chìa khóa cho bác Bối nhờ lái xe về giúp.
Còn cô thì ngồi xe của Chu Biệt Hạc.
Khoang xe mát lạnh, điều hòa đã được bác Bối bật sẵn. Vừa cài dây an toàn xong, cô nghe thấy anh hỏi: “Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-quan-quyt/4856812/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.