Đầu Bự gọi qua cánh cửa: “Bạch tiên sinh! Rốt cuộc có cách nào không?”
Hồi ấy ông nội anh ta còn nói gì nữa nhỉ? Đầu Bự sốt sắng tới mức chạy vòng vòng, thực sự không ổn thì dùng kim đâm Hoắc thiếu gia vài cái, chưa biết chừng có thể tỉnh lại thì sao!
Bạch Chuẩn tập trung tinh thần: Đuổi anh ta ra ngoài.
A Tú đang chắn trước mặt Đầu Bự, nghe mệnh lệnh thì lập tức xô đẩy đuổi Đầu Bự ra bên ngoài.
Đầu Bự thấy A Tú là một cô gái nên không muốn ra tay với cô nhưng A Tú khỏe đến bất ngờ, anh ta không cách nào chống cự mà bị tống cổ khỏi cửa.
Người hầu giấy bê giường để giữa nhà chính, Bạch Chuẩn ngồi bên giường vẽ vòng bằng mực chu sa, cắm một cây nhang vào trong lư, đốm lửa bừng sáng lên.
Cậu đặt lư hương cạnh đầu giường Hoắc Chấn Diệp.
A Tú nhìn chủ nhân với vẻ lo lắng, trước giờ cô chưa từng cảm nhận được cảm xúc này từ Bạch Chuẩn, không ngờ chủ nhân lại sợ hãi.
Chỉ có bản thân người bị bóng đè mới thoát khỏi được giấc mơ.
Bạch Chuẩn cúi đầu nhìn chằm chằm Hoắc Chấn Diệp, có lẽ hắn đang ở trong một giấc mơ yên bình, nhìn mặt mày chưa thấy có gì bất thường.
Bóng đè có thể tiến hóa thành ác mộng, nhưng cũng có thể trở thành mộng đẹp, mà con người thường sợ hãi chìm sâu vào giấc mộng đẹp nhất, cho tới khi chết đi cũng không thoát khỏi cảnh trong mộng.
Bạch Chuẩn thiết lập tường chắn, nếu như Hoắc Chấn Diệp thực sự chết trong mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-song/1652183/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.