Hoắc Chấn Diệp về nhà một chuyến. Chuyển cả xe đồ tới đây. Ngoại trừ quần áo các mùa, hắn còn mang theo cháo cùng đồ ăn mà thím Lưu làm riêng cho “Bạch lão phu nhân”, thông gia tương lai.
Cà tím nhồi cua, lõi măng chua cay, còn có cả một lọ lưỡi vịt chua.
Cùng món cà tím nhồi cua cực kỳ tốn công, Hoắc Chấn Diệp ôm lấy thím Lưu: “Cảm ơn thím Lưu nhé.”
“Thông gia mà, muốn ăn gì thì cứ nói với tôi, tôi làm cho cậu.” Thím Lưu cười híp mắt, bảo người mang những thứ này lên xe.
Hoắc Chấn Diệp vừa mới định lái xe đi, chợt nhớ ra gì đó, chạy tọt thẳng lên phòng tắm trên lầu, mở tủ trong phòng tắm, đứng súc miệng trước gương.
Cái chai xanh thẫm mà hắn đang cầm là hàng của Pháp, hương bạc hà, không hề cay lưỡi, chắc chắn Bạch Chuẩn sẽ thích.
Lái xe đi ngang công ty bách hóa, Hoắc Chấn Diệp vào chọn một chiếc hộp nhạc làm quà cho “con gái”.
A Tú cầm chiếc hộp xinh đẹp mở ra sẽ phát nhạc, trong nắp khảm bức tranh sứ, còn có người sử nhỏ chuyển động xoay tròn theo điệu nhạc. Cô cực kỳ thích thú.
Cô cẩn thận mở ra rồi lại đóng vào. A Tú ghé sát tai vào nắp hộp, nghe bên trong có tiếng âm nhạc hay không.
Đóng nắp thì không kêu nhưng mở ra lại kêu.
A Tú nghịch chiếc hộp kia mãi chẳng dừng, Bạch Chuẩn ngồi bên cạnh nhìn, Hoắc Chấn Diệp thử hỏi dò cậu: “Cậu cũng muốn có một cái à?”
“Không muốn.”
Vậy chắc là muốn rồi, tính khó chịu của người này đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-song/1652176/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.