Bạch Chuẩn không cần nhìn, chỉ ngửi thôi cũng có thể biết những đồ bằng giấy này đều có chủ.
Đồ nên đốt cho vong hồn nhưng lại không đốt, cũng không biết cướp từ tay hồn ma nào. Những hồn ma không nhận được đồ mà chúng nên nhận, đương nhiên phải tới đây đòi nợ.
Âm khi tụ càng nhiều thì chuyện lạ cũng nhiều hơn.
“Những đạo cụ này đều thuê cửa hàng đồ giấy làm, chúng tôi muốn làm gì thì mời người ta làm cái đó, nguồn gốc rất sạch sẽ.”
Giám đốc Quách lập tức phủ nhận, ban nãy ông ta còn cảm thấy Bạch Chuẩn là ông thần tài, nghe cậu nói xong, bèn lén lút nhìn sắc mặt Hoắc Chấn Diệp.
Thầm nghĩ Hoắc thiếu gia chắc lại bị mấy tên lừa bịp giang hồ lừa rồi, lúc công ty vừa mới mở, cứ cách vài ngày lại gặp mấy người dùng đủ mọi cách lừa đảo đòi tiền.
Còn đòi làm lễ đổi phong thủy, cái gì cũng cần tiền, toàn là những kỹ xảo bịp bợm của dân lừa đảo, ông ta nhất quyết không chi ra xu nào cả!
Hoắc Chấn Diệp nhìn Giám đốc Quách, biết trong lòng ông ta đang nghĩ gì, cúi đầu hỏi Bạch Chuẩn: “Có phải đốt hết là được không?”
“Mượn đồ người ta thì cũng phải trả tiền thuê chứ.”
Mua chút tiền giấy đốt cho đám ma đòi nợ, coi như là tiền thuê đồ giấy, dùng xong thì đốt đi.
Có vay có trả, vay tiếp không khó.
Giám đốc Quách nghe vậy, mặt mày hớn hở, lập tức nịnh bợ: “Đây mới là phong phạm của cao nhân chứ, giải quyết vấn đề mà nhẹ nhàng như không, Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-song/1652175/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.