…
Hoắc Chấn Diệp đuổi Đầu Bự về Đồn Cảnh sát, vụ án vẫn chưa có manh mối mới, dường như hắn đã chạm vào thứ gì đó, nhưng không nghĩ ra được mối liên hệ bên trong.
Hắn trở về dinh thự nhà họ Hoắc, nhốt mình trong phòng làm việc, viết tất cả những manh mối lên giấy.
Thím Lưu gõ cửa bước vào: “Tiểu thiếu gia đã đi cả ngày trời chắc cũng đói rồi nhỉ? Cậu muốn ăn gì nào?”
Lúc này Hoắc Chấn Diệp mới cảm thấy đói, cả ngày nay hắn chỉ ăn mỗi cái bánh bao: “Ăn bừa cái gì no là được ạ.”
Thím Lưu tất nhiên không tùy tiện tìm đại thứ gì đó cho thiếu gia lót dạ, bà nấu một bát hoành thánh canh vịt, xé đùi vịt thành miếng nhỏ, xào với giá đỗ, còn chu đáo lựa bỏ hết mầm giá đi.
Nhìn Hoắc Chấn Diệp ăn ngon miệng, bà hỏi: “Cậu với Bạch tiểu thư thế nào rồi?”
Hoắc Chấn Diệp suýt nữa đã phun canh hoành thánh ra, hắn nuốt vào: “Tốt lắm ạ.”
Thím Lưu cười hớn hở: “Tốt, tốt, tốt. Tôi đã hầm nồi lẩu nhất phẩm rồi, lửa nhỏ đun kỹ, hầm một đêm chắc chắn sẽ rất tươi ngon, sáng mai cậu đưa cho cô ấy nhé.”
(Lẩu nhất phẩm: Một món ăn ngon truyền thống của vùng núi Huy Châu, thuộc loại lẩu. Nguyên liệu chính là bào ngư, vi cá, gà, nấm… hầm với lửa nhỏ)
“Cho thêm chút đậu phụ nhé thím.”
“Bạch tiểu thư thích ăn đậu phụ hả?”
Hoắc Chấn Diệp cắn một miếng hoành thánh lớn, mở miệng là chém gió: “Bạch phu nhân thích ăn, người già rồi mà, răng lợi chỉ thích hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-song/1652124/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.