…
Hoắc Chấn Diệp tiếp tục lái xe đến nhà thờ. Manh mối vẫn chưa hoàn toàn đứt đoạn, có lẽ giữa các nhà thờ cũng có liên hệ với nhau.
Hắn hỏi cha xứ giữa các nhà thờ có hoạt động chung nào không. Cha xứ nói với hắn rằng mỗi nhà thờ đều có thời gian hoạt động riêng, các tín đồ cũng không qua lại gì với nhau. Bọn họ được vị cha xứ nào truyền giáo, gia nhập đạo ở nhà thờ nào thì sẽ vẫn luôn sinh hoạt tại nhà thờ đó.
Hoắc Chấn Diệp đi đến nhà thờ thứ hai. Cha Brown còn nhiệt tình hơn cha John. Ông nghe Hoắc Chấn Diệp nói điểm liên quan duy nhất trước mắt giữa ba gia đình là đều theo đạo thì trịnh trọng nói:
“Đây chắc chắn là âm mưu của quỷ Satan.”
Hoắc Chấn Diệp suýt nữa thì “ẻ” thành tiếng. Cha xứ Brown còn là một người theo thuyết Ma quỷ.
Cha xứ Brown giơ cây thánh giá lên. Ánh nắng hoàng hôn hắt xuống tấm kính màu trên mái vòm của nhà thờ, như một thứ ánh sáng thần thánh chiếu lên khuôn mặt ông. Ông nói với Hoắc Chấn Diệp: “Quỷ Satan là ngọn nguồn của tất cả tội ác. Vô số linh hồn tà ma dốc sức phục vụ cho ác quỷ cánh dài này, nó sẽ dụ dỗ loài người sa vào tội lỗi…”
Hoắc Chấn Diệp nghe mà ê ẩm hàm răng, định ngắt lời cha Brown.
Lúc này một người đàn ông trung niên vẻ mặt suy sụp bước tới. Quần áo ông ta mặc có chất liệu rất cầu kỳ nhưng rộng thùng thình, chứng tỏ ông ta đã gầy rộc đi trong một khoảng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-song/1652123/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.