Khi Tô Hoàn Vãn và Tạ Yến Ninh đang ôm nhau xem tivi, thư ký công ty gọi đến, bàn về thời gian ăn trưa.
Trong lòng Tạ Yến Ninh thật ra chẳng muốn ăn cùng một nhân viên chút nào, nhưng vì là quy định của công ty nên cũng không tiện từ chối.
Điện thoại bật loa ngoài, Tô Hoàn Vãn nghe rõ mồn một, liền ghé tai anh khẽ nói: “Vậy để trưa mai đi, ăn xong mình đi Las Vegas.”
Cô thư ký nghe vậy, hơi thở như khựng lại, chỉ sợ một tiếng thở mạnh cũng làm gián đoạn giây phút ngọt ngào của sếp.
“Vậy quyết định trưa mai.” Tạ Yến Ninh nói.
“Vâng, Tạ tổng, không làm phiền anh nữa ạ.”
Tô Hoàn Vãn nhéo nhẹ tai anh, “Bình thường anh dữ lắm à? Em thấy cô thư ký này có vẻ hơi sợ anh đấy.”
Tạ Yến Ninh hôn nhẹ lên tai cô: “Làm việc nghiêm túc thôi, anh đâu có nổi nóng bừa bãi.”
“Nhưng mấy học trò của anh hình như cũng sợ anh lắm.” Tô Hoàn Vãn nhớ lại mấy lần gặp học trò của Tạ Yến Ninh, ai cũng có vẻ rụt rè.
“Cái đó gọi là uy nghiêm.” Tạ Yến Ninh đáp, rồi nghĩ một lát: “Không được, phải gọi điện hỏi thăm Thư Dương Thu một chút.”
Lúc gọi qua, Thư Dương Thu đang thu dọn hành lý chuẩn bị về nước.
“Không có chuyện thì đừng gọi, có chuyện thì nói nhanh lên.”
“Tôi chỉ muốn hỏi, ai là người nghĩ ra cái trò ăn tối với sếp vậy hả? Mấy người không nghĩ được gì mới mẻ hơn à?”
“Hứ,” Thư Dương Thu hừ lạnh, “Tạ tổng, lâu rồi anh không ở công ty,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846192/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.