Thỉnh thoảng Tô Hoàn Vãn cũng biết thể hiện một chút bản năng sinh tồn:
“Cho nên, may mà anh không để ý đến người khác, nếu không em biết làm sao bây giờ?”
“Em tốt nhất nên giữ vững lập trường đó.” Tạ Yến Ninh nghiến răng.
Hai người bước vào thang máy.
Tô Hoàn Vãn lấy điện thoại ra gõ chữ.
【Em đột nhiên rất muốn hôn anh thì phải làm sao đây?】
Tạ Yến Ninh còn đang thấy lạ, điện thoại rung lên, vừa mở tin nhắn liền ngẩng đầu nhìn cô.
Tô Hoàn Vãn nghĩ chắc anh bị độ “mặt dày” của mình làm cho sốc, liền chớp mắt nhìn anh với vẻ vô tội.
Tạ Yến Ninh nhắn lại:
【Sáng còn chưa đủ sao?】
Tô Hoàn Vãn cố gắng giữ mặt bình tĩnh.
【Hôn anh sao có thể đủ được? Anh không còn răng em vẫn yêu!】
protected text
Tạ Yến Ninh ngẩng tay xem đồng hồ.
Phòng họp ở tầng bảy, nhưng anh lại bấm tầng mười hai.
Tô Hoàn Vãn: “???”
Tầng mười hai là khu phòng VIP.
Tạ Yến Ninh quẹt thẻ mở cửa:
“Ban tổ chức sắp xếp cho anh ở đây.”
“Anh để quên đồ à?”
Tạ Yến Ninh không trả lời, đưa cô vào bên trong, ngồi xuống ghế rồi nói:
“Giờ thì được rồi.”
“Gì cơ?”
“Em có thể hôn rồi.”
“…”
Thì ra là chờ cái này.
Tạ Yến Ninh vẫn nhìn cô, không thúc giục.
Tô Hoàn Vãn bỗng cảm thấy khô miệng, cứ như bị mê hoặc, loạng choạng bước tới, hai tay vòng ra sau cổ anh.
Không thể trách cô được, thật sự là sắc đẹp khiến người ta mê muội.
Nụ hôn này tất nhiên không thể kéo dài quá lâu.
Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846114/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.