“Phong cảnh đằng trước đẹp.” Những lời này của Cố Uyên xác nhận một điểm, đó chính là Cố Uyênlà một sắc lang. Thích ngắm người ta, không phải sắc lang thì là cái gì?
Từ Du Mạn từng làm việc tại trường dạy lái xe, quét dọn vệ sinh cho ngườita. Huấn luyện viên là người tốt, cũng rất thích tiểu nha đầu Du Mạnnày, cho nên liền dạy cô lái xe miễn phí. Khi đó, Từ Du Mạn mới học lớpnăm tiểu học. Mà cái quán ăn tên gọi là ‘Tùy ý’ đó, cũng là nơi Từ DuMạn đã từng làm việc. Kỳ nghỉ sau khi tốt nghiệp tiểu học, Từ Du Mạn đãđi làm ở đó để kiếm tiền đóng học phí, còn có gom tiền trả nợ.Từ Du Mạnrất lâu rồi không lái xe, khó tránh khỏi có chút không thành thạo. Nhưng chỉ trong chốc lát, sau khi Từ Du Mạn quen tay, kỹ thuật điều khiển của cô không hề kém hơn bất kỳ ai. Lúc Từ Du Mạn nói để cho cô lái xe, CốUyên cũng không có ý kiến gì, bởi vì anh biết, Từ Du Mạn biết lái xe.Đường Xuân Khê cách đường Xương Lăng chỗ bọn họ bây giờ một đoạn. YếnTrầm Phong nhàm chán liền bắt đầu trêu ghẹo Từ Du Mạn cùng Cố Uyên,nhưng mà cả hai người này cũng không phải là đèn đã cạn dầu, không chịuyếu thế. Ngươi một câu ta một câu, trong lúc đấu võ mồm, rất nhanh đãđến đường Xuân Khê.
‘Tùy ý’ là một quán ăn rất nhỏ, bên trong chủ yếu bán cơm chiên, và mấy món ăn đơn giản khác .... Quán nhỏ nhưng mùivị rất ngon. Hơn nữa con người ông chủ rất hiền lành, phần thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217985/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.