Bình thường Dương Nguyệt Ý không ưa gì Từ Du Mạn, cảm thấy Từ Du Mạn ra vẻthanh cao. Qua tiết sinh vật kia Dương Nguyệt Ý càng đối với Từ Du Mạnhận thấu xương. Tiết học này lại trở thành ngòi nổ của Dương Nguyệt Ý:
“Có người bày đặt thích ra vẻ thanh cao, đừng tưởng rằng người khác khôngbiết thực tế lại là người lẳng lơ. Lúc nào cũng nghĩ ra biện pháp đểhấp dẫn sự chú ý của giáo sư, thật là một người đầy thủ đoạn.”
“Hừ. Có người vừa mới đi toilet xong còn mang theo mấy đống phân vào lớp đến cả nói chuyện cũng thối quá đi.”
Từ Du Mạn là ai? Làm sao có thể để cho người ta tùy tiện khi dễ mình? Lờinói này không mang theo một chữ thô tục nhưng lại đạt tới hiệu quả rấtcao.
“Cậu mới ăn phân đó!” Dương Nguyệt Ý phẫn nộ nói.
“Tôi chưa nói là ai nha? Nhưng là có người thích ngồi vào chỗ đó, tôi cũng không có biện pháp.”
“Phụ nữ lẳng lơ, quyến rũ giáo sư.”
“Kia ít nhất tôi đạt được mục đích, còn cậu thì sao?”
Người nào cũng biết Từ Du Mạn đang nói về chuyện lúc trưa Dương Nguyệt Ý hỏiCố Uyên lại bị Cố Uyên cự tuyệt. Tất cả đều cười ha ha. Còn trực tiếpnói đối với Dương Nguyệt Ý:
“Đừng vùng vẫy giãy chết. Người cũngkhông đẹp bằng Từ Du Mạn, thành tích cũng không tốt bằng Từ Du Mạn, theo đuổi đàn ông cũng không được người ta đáp lại, hiện tại cãi nhau cũngkhông thắng người ta. Cô không bỏ qua cho chính mình thì cũng buông thacho chúng tôi đi.”
Thật là độc miệng. Nhìn gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217958/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.