Lúc Lưu Tĩnh tỉnh dậy cũng đã là xế chiều, chưa mở mắt ra mà Lưu Tĩnh đã thấy toàn thân vẫn đau ê ẩm, nhưng chỗ đau nhất, là dưới hạ thân.
Nhớ tới chuyện trước khi ngất, Lưu Tĩnh có cảm giác bất an.
Chị Tiêu vừa thấy cô tỉnh dậy thì thở phào nhẹ nhõm : "Tốt quá, cô tỉnh rồi."
"Chị Tiêu, có phải là tôi có con không, nó thế nào rồi, vẫn giữ được chứ?" Lưu Tĩnh bàng hoàng bắt lấy cánh tay chị Tiêu lay lay thật mạnh, hiện tại, cô vô cùng sợ hãi.
Cô sợ mình sẽ nghe được những điều không hay từ miệng chị Tiêu, cô sợ mọi chuyện không như cô nghĩ. Lưu Tĩnh rất sợ, vô cùng sợ...
Chị Tiêu thở dài một cái, lắc nhẹ đầu : "Đúng là cô có thai, thai được hai tháng. Nhưng không may, nó đã không còn..."
Chị Tiêu cũng không muốn nói ra sự thật đau lòng này, nhưng không nói chị có thể giấu được sao?
Lời chị Tiêu nói như một tiếng sét đánh thật lớn vào tai cô. Ầm một cái, lòng Lưu Tĩnh vỡ òa.
Nguyệt san của cô đến không đều, cứ tưởng lần này cũng vậy nhưng Lưu Tĩnh đã sai, cô có thai. Nhưng rất tiếc, cô lại không biết.
Con của cô, cô còn chưa biết nó có hiện diện trên đời, vậy mà đùng một tiếng, nó đã mất.
Cái thai được hai tháng, nó là con cô. Nhưng mà, nó lại rời xa cô quá sớm.
Lưu Tĩnh buông tay mình ra khỏi tay chị Tiêu, ánh mắt cô trở nên vô hồn. Lưu Tĩnh nhìn vào xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292513/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.