Chỉ mới xẩm chiều, Giai Mễ đã trở về tòa thành Ngự Viên. Cô sợ rằng Nhiếp Tần Duật sẽ đột ngột mà đến phòng cô. Tâm tư người đàn ông này dạo gần đây căn bản khó đoán tựa đáy biển mãi chẳng thể thấy đáy, cô thật sự không dám đo lường.
Bước vào phòng cô vội vàng thay đồ rồi giấu đi. Lúc này, gói bột được cô giấu gọn trên người bắt đầu lôi ra. Bàn tay loay hoay rất lâu.
Loại thuốc Giai Ung đưa đến, trong đầu Giai Mễ hiện lên một suy nghĩ khác táo bạo hơn.
Nếu như... cô đưa loại thuốc này cho hắn, rồi kiếm một người hầu vào phục vụ trên giường hắn. Nhân cơ hội, cô thực hiện kế hoạch của mình.
Đã bị thuốc khống chế, Nhiếp Tần Duật tài năng như nào chắc chắn một điều cũng sẽ không thể thoát khỏi cảnh tượng bị điều khiển.
Trong lúc Giai Mễ đứng lặng, cánh cửa phòng đột ngột mở ra. Tiếng bước chân một nữ hầu tiến vào, giọng nói vang lên khiến cô không kiềm được sự hoảng loạn giật thót người.
"Tới giờ ăn cơm, mau ăn đi." Giọng nói mang theo sự dè bỉu, không hề có phép tắc.
Mang đồ xong, người nữ hầu cũng chóng rời đi.
Giai Mễ nhìn người hầu khuất bóng, cô giấu túi bột đi, trong đầu đều là những ý nghĩ không hề tốt đẹp, tất cả chỉ đơn thuần muốn trả thù Giai Ung, khoảng thời gian dài cô bị ông ta chế ngự.
Cô không muốn tiếp tục làm con rối nữa.
Mười năm đòn roi, mười năm bị hành hạ, cả những lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3744257/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.