Đêm tối tòa thành Ngự Viên, ánh trăng treo vằng vặc trên nền trời. Gió gợn từng đợt, tiếng lá cây xào xạo cả một khu. Từng hàng cây lá sớm úa tàn già cỗi rụng rơi như thể trở về cội nguồn, báo hiệu thời khắc sắp chuyển sang đông. Tiết trời trở nên se lạnh.
Căn phòng làm việc của Nhiếp Tần Duật vốn là nơi nghiêm ngặt không phải bất kỳ ai muốn đều có thể. Bởi tất cả kẻ hầu đều biết điều mà không dám tự ý lui tới.
Cho dù nơi đây không khóa cửa nhưng vốn không hề đơn giản như vẻ ngoài. Bên trong căn phòng đều có thiết bị quay lại mọi thứ. Kể cả mọi hành động lén lút của Giai Mễ ban nãy.
Cấu trúc căn phòng giống hệt như bản tính của chủ nhân sở hữu. Nơi đây gam màu chủ đạo chỉ vỏn vẹn hai màu trắng đen, bày trí mọi thiết bị thoạt nhìn đơn giản nhưng đều là tân tiến hiện đại nhất. Hàng loạt tủ sách đều được lựa chọn bằng loại gỗ sang trọng xa xỉ, điêu khắc họa tiết tinh xảo.
Lúc Nhiếp Tần Duật quay trở lại phòng, tầm mắt nhìn xuống đống tư liệu có phần lộn xộn trên kệ sách do ban nãy
Giai Mễ chạm đến, ánh mắt hắn lạnh hẳn, chẳng hề nhìn thấy bất kỳ một độ ấm nào.
Tư liệu về việc các dự án hợp tác của Giai thị bị loạn lên tứ tung. Một số ít vẫn còn đợi phê duyệt từ hắn, nhưng sớm đã bị hắn đem vào quên lãng, hay nói cách khác là cố tình.
Thứ Nhiếp Tần Duật hắn không thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3744255/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.