🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc Nhiếp Tần Duật lẫn Cận Tuyết rời khỏi khu khán phòng, Giai Mễ đã vội vàng đến phòng thay đồ thay lại bộ khác, sau đó nhanh chóng mà rời khỏi du thuyền.

Khi cô rời đi, từ đầu đến cuối cũng không hề quay đầu nhìn lại dù một chút.

Nhiếp Tần Duật có Cận Tuyết, Giai Mễ lần nữa thầm nghĩ đêm nay người đàn ông chắc chắn sẽ không cần đến cô, khả năng cao hắn sẽ ở lại du thuyền mà không trở về.

Vì thời điểm đã về khuya, Giai Mễ tốn rất lâu mới có thể bắt được một chuyến xe.

Tòa thành Ngự Viên xây dựng canh gác nghiêm ngặt, khi đến nơi xe dừng bên ngoài đường lớn, người tài xế nhìn

Giai Mễ từ trên xuống dưới trong bộ trang phục người hầu không nhịn được sự ngạc nhiên.

Khu vực phân bổ đường này vốn dành cho giới thượng lưu, không phải ai cũng có thể bước vào, mà người có thể sở hữu cả một mảnh đất lớn này chắc chắn rằng lai lịch danh tiếng không hề nhỏ.

Giai Mễ chật vật chạy nhanh qua con đường dài, từ đó mới hiện ra lối mòn dẫn thẳng vào hướng tòa thành Ngự Viên khuất sâu, lúc này trông không khác gì hoàng cung tỏa sáng giữa màn đêm.

Hiện giờ vốn khuya, lượng người canh gác không hề nhiều. Thế nhưng bao phủ xung quanh biệt thự vô số người canh gác ẩn trong bóng tối rất nhiều.

Giai Mễ dừng trước cổng canh gác bằng sắt lớn, trong tầm mắt của cô hiện tại chỉ duy nhất ba người vệ sĩ.

"Thẻ đâu?" Người vệ sĩ nghiêm giọng lên tiếng, kiểm tra lịch trình của cô.

Cô vội vàng lấy ra tấm thẻ nhỏ, người vệ sĩ chỉ đơn thuần nhìn, không hề làm khó gì mà mở cửa cho phép cô bước vào.



Lúc Giai Mễ bước vào bên trong tòa thành, vệ sĩ nhìn cô, lắng lặng báo cáo toàn bộ cho Nhiếp Tần Duật.

Nơi sảnh chính im ắng, Giai Mễ từng bước tiến về phía phòng.

Bộ đồ người hầu do cô lén lút lấy nơi kho cũng bị đem giấu gọn gầm giường, mọi thứ đều không còn một dấu vết.

Tắm rửa và thay đồ vội vàng, Giai Mễ bước thẳng lên giường, tấm chăn kéo gọn che đi cơ thể.

Dù cho đã thoát khỏi du thuyền, nhưng áp lực gặp Nhiếp Tần Duật để lại, đến tận bây giờ cảm xúc của Giai Mễ vần chưa thể nguôi ngoai.

Cô mệt mỏi nằm trên giường, vậy mà bản thân lại chẳng thế nào chợp mắt được.

Không lâu sau, khi Giai Mễ lim dim, cô lại nghe tiếng cửa phòng bị đẩy ra, ngay lập tức tinh thần trở nên tỉnh táo, dù vậy đôi mắt vẫn nhắm chặt lại.

Bóng dáng cao lớn đổ trên nền sàn, mùi hương nước hoa sang trọng hòa vào trong không khí.

Nhiếp Tần Duật tiến tới gần giường, không ngần ngại ngồi xuống, tầm mắt nhìn xuống gương mặt nhỏ đang nhắm nghiền mắt, bộ dạng rõ ràng là đang ngủ rất say. Thế nhưng hắn lại thấy được, hàng lông mi dài giờ phút này khẽ động.

Nghĩ lại bộ dạng tỏa sáng của Giai Mễ khi còn ở bữa tiệc, chỉ xuất hiện trong vỏn vẹn năm phút ngắn ngủi để trình diễn bản hòà tấu, lại có thể lấy được sự chú ý của hắn.

Cả những lời cảm thán khen ngợi của các nhân vật thượng lưu dành cho cô, phần lớn là khen nhan sắc này.



Nghĩ đến đó, sự tức giận trong người Nhiếp Tần Duật dâng lên. Trước mặt hắn cô không để lộ bất kỳ thứ gì, vậy mà nháy mắt lại qua mặt hắn làm trong âm thầm.

Nếu không phải do tận mắt Nhiếp Tần Duật chứng kiến sự tình hôm nay, hắn sẽ thật sự cho rằng cô đang ngủ.

Nhiếp Tần Duật đột ngột thở dài, cứ như thế tiến lại gần, sóng mũi như có như không chạm hờ hững lên làn da mịn màng. Khoảng cách rất gần, đủ để cảm nhận nhịp thở rối loạn của Giai Mễ.

Cứ như thế, đôi môi hắn chạm lên môi cô, tiếp xúc mềm mại chỉ trong giây lát, sau đó lại buông ra.

Thế nhưng sự cuồng ngạo từ hắn, hương thơm nam tính mạnh mẽ cũng cơ hồ bức ép khiến cô khó khăn.

Mà từng hành động cố tình này của Nhiếp Tần Duật, chỉ đơn thuần xem người con gái này có thể giả vờ đến đâu.

Bàn tay Giai Mễ đặt bên dưới, không nhịn được mà khẽ cử động chậm rãi siết lại, hơi thở trở nên dồn dập hẳn.

Nhiếp Tần Duật hoàn toàn nhận ra những biểu hiện đó.

"Tiếc thật, ngủ say rồi!"

Hắn cố tình nói, ánh mắt không hề rời khỏi cô dù chỉ một phút.

Người con gái này diễn rất giỏi, nhưng tiếc là quá nhút nhát, chỉ bị hắn dọa dẫm một chút đã lộ ra sơ hở

Nhiếp Tần Duật vươn tay, những ngón tay thon dài chạm lên gương mặt cô, chầm chậm vuốt ve. Trong ánh mắt dâng lên sự tính toán chẳng thể nhìn thấu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.