Nơi phía sân khấu, thân hình xinh đẹp ngồi xuống trước cây đàn piano, chiếc váy lụa mỏng ôm gọn lấy cơ thể, mái tóc dài đen nhánh xõa xuống che lấp đi bờ vai ngọc.
Dưới phòng tiệc du thuyền, bao nhiêu ánh mắt đang nhìn về hướng cô.
Trong số đó, chẳng thể đoán được nhìn là vì nhan sắc người con gái, hay nhìn là vì giai điệu trầm bổng được cất lên từ những phím đàn.
Giai Mễ vẫn không hay biết gì, một mực thực hiện bản hòa tấu. Từng khớp ngón tay mảnh mai lướt trên các phím đàn tìm lấy tiết tấu, từng nốt nhạc sâu thẳm vang lên, đi vào lòng người. Khoảnh khắc giai điệu vang lên, không gian như thể ngưng đọng.
Ngay cả Nhiếp Tần Duật cũng không ngờ được, người con gái mà hắn cho rằng lão già Giai Ung đưa đến tưởng chừng một kẻ vô dụng chỉ biết làm trò giao dịch, nay có thể ngang nhiên qua mặt toàn bộ vệ sĩ lẫn người hầu rời khỏi biệt thự để đến nơi đây, xuất hiện với một thân phận khác mà không bất kỳ một ai biết.
Điều này vốn dĩ do Nhiếp Tần Duật quá xem thường cô.
Nơi sân khấu, bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn, rõ ràng phần lớn đều đang chiêm ngưỡng nhan sắc, cả giai điệu không lời được truyền đến da diết không thôi.
Người con gái này, thật sự rất đẹp, khoảnh khắc cô vừa hiện diện, cả sân khấu như thể sáng bừng lên.
Nhiếp Tần Duật không khỏi rời mắt, sâu trong đó chẳng thể nhìn nhận rõ cảm xúc, hứng thú... hay chính bản thân hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3741098/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.