Thời gian mỗi lúc trôi, Giai Mễ quỳ trên nền sàn, bàn tay nhỏ bấu lấy vạt váy, quỳ đến mức đầu gối cảm nhận rõ đau đớn. Vết thương sau lưng cũng nhói lên liên hồi.
Mãi cho đến khi, cánh cửa phòng có dấu hiệu mở ra. Giai Mễ trạng thái thất thiểu ngẩng đầu lên.
Cánh cửa phòng, Nhiếp Tần Duật đang rời khỏi. Vóc dáng người hắn cao lớn chững chạc, toàn thân âu phục sang trọng, gương mặt kiêu ngạo phong lưu, hút hồn tuyệt đối.
Nhiếp Tần Duật rốt cuộc cũng để ý đến người con gái đang quỳ cách đó không xa. Vừa ngẩng nhìn đã đối diện với đôi mắt ươn ướt đầy đáng thương, trong ánh mắt mang sự ngây thơ trong trẻo, dễ khiến kẻ khác sa bẫy.
Nghĩ lại việc ban nãy cô không thể nói, vì vậy sự linh động lẫn cảm xúc đều được biểu thị thông qua đôi mắt, điều này không có gì quá lạ lẫm.
Không thể phủ nhận, đây là lần đầu Nhiếp Tần Duật hắn gặp dạng con gái như cô.
Nhiếp Tần Duật thản nhiên đi qua hướng Giai Mễ, rõ ràng là cố tình không trông thấy, ngay lập tức bàn tay nhỏ đã vội vàng bấu lấy góc quần của hắn muốn giữ hắn lại.
Rốt cuộc hắn cũng dừng bước.
Hắn chỉ liếc mắt nhìn xuống người con gái đang quỳ một cách thấp hèn dưới chân hắn, đôi môi kiêu bạc chậm rãi nói.
“Muốn gì ở tôi?”
Giọng nói cất lên, mang theo thanh âm trầm thấp mê hoặc lòng người, giống như loại rượu thượng hạng ủ ngàn năm đầy từ tính.
Phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3735865/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.