Dãy hành lang vắng lặng, một tay lão Giai Ung hung hăng nắm bàn tay nhỏ nhắn mà kéo mạnh đi, giọng nói ông ta đầy thô lỗ xen lẫn sự tức giận.
“Con ngu này, mày không biết làm trò lấy lòng hay sao?”
Giai Mễ không thể nói, cô lắc đầu liên tục, nước mắt đẫm lệ rơi. Bình thường, Giai Ung bắt ép cô lấy lòng kẻ khác, cô chỉ cần dùng nhan sắc này một chút ít, bọn họ đã tự nguyện dâng hết mọi thứ cho cô.
Còn người đàn ông hôm nay, cô không có cách nào mà nắm bắt được. Hắn vốn trên đỉnh cao, gặp những kẻ như cô chẳng qua ánh mắt bọn họ xem xét không khác gì một món hàng để vờn qua vờn lại, căn bản không hứng thú.
Chát!
Bất chợt, Giai Ung thẳng tay giáng xuống gương mặt Giai Mễ một cú đau đớn, thanh âm vang lên khắp xung quanh, mái tóc bù xù, vươn vào hàng nước mắt.
“Con gái, cha không thích giữ lại kẻ vô dụng, con hiểu không?”
Giai Mễ kinh hãi nhìn lên người trước mặt mình, chưa bao giờ cô thấy được ông ta tức giận như thế. Gò má của cô khi này ửng một lớp hồng đậm, lực tay rõ ràng không hề nương, in lên gương mặt trắng những vết đốt ngón tay.
Có thể nói, mối dự án hợp tác này thật sự quan trọng. Giai Ung muốn mở đường về sau, phải có tiếng nói qua sự hợp tác với nhân vật lớn Nhiếp Tần Duật.
Giai Mễ khóc đến đáng thương, bàn tay run rẩy, cổ tay nhỏ nhắn cũng hằn lên những vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3735864/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.