"GIáo chủ, có thể đổi người khác được không?" Tứ hộ pháp buồn bã nhìn Lôi Ngạo Thiên, hi vọng hắn thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
Hắn và Lạc Băng Vũ này cứ như là lửa với nước, kêu hắn dạy võ công cho nàng, vậy thà để hắn làm bao cát còn tốt hơn, hắn không muốn chết trẻ đâu.
Dù hắn không bị tức chết, cũng sẽ bị ồn chết.
"Lão Tứ, ngươi đã bao giờ thấy Bổn giáo chủ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra chưa? Hay lão Tứ cho rằng Bổn giáo chủ phân công không đúng? Ngươi muốn để phu nhân thất vọng hay sao?" Lôi Ngạo Thiên khẽ cười, ném cho Tứ hộ pháp một hơi bốn năm vấn đề.
"Thuộc hạ xin nhận." Tứ hộ pháp nhận việc trong tâm tình phức tạp, lén liếc mắt một cái, tuy không vui nhưng lại không dám nói một chữ không với Lạc Băng Vũ.
Tô Nhược Mộng cười tươi như hoa nhìn Tứ hộ pháp: "Tứ hộ pháp, sau này bằng hữu của ta giao cả cho ngươi, ngươi phải cố gắng dạy dỗ thật tốt đó."
"Vâng, phu nhân."
"Tạ ơn Giáo chủ, tạ ơn phu nhân." Lạc Băng Vũ tiến lên hành lễ, nói tạ ơn với bọn họ.
Nàng nhất định sẽ cố gắng học, nàng phải trở nên mạnh mẽ, nàng phải nhanh chóng trở lại giang hồ, nàng phải tìm được người thân của mình.
Âm thầm quyết định xong, Lạc Băng Vũ kiên định đứng bên người Tô Nhược Mộng, mắt nhìn thẳng về phía trước,
"Lão Tứ, chúc mừng ngươi, mừng ngươi thu được một nữ đồ đệ." Chúng hộ pháp rối rít tiến lên, vây quay Tứ hộ pháp chúc mừng, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565178/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.