Sau khi bước ra bên ngoài, Tưởng Khởi nói Lý Trung lên xe trước, hắn có chuyện cần nói riêng với Cố Minh Châu.
Hai người họ đi đến con đường nhỏ, dưới một bóng cây mát, xung quanh vẫn là hoa bi hồng phấn.
Lý Trung nhìn thấy hai người kia đứng đó, đúng là một bức tranh đẹp mắt.
Cố Minh Châu nhìn người nào đó một mực kéo cô đến đây thì im lặng không thèm nói thêm lời nào nữa.
Ờ đúng là nơi này rất đẹp, tâm tình rất thoải mái, nhưng mà đứng cạnh cái tên này thì..
Nếu anh còn im lặng, tôi sẽ không có kiên nhẫn đâu nhé cô giọng khó chịu lên tiếng..
Tưởng Khởi bất chợt thoát khỏi suy nghĩ của mình quay sang nhìn cô gái đứng bên cạnh, hôm nay mới chịu nhìn kỹ cô hơn một chút. Đúng là cũng có chút tư sắc..mắt hết sức lanh lợi, đột nhiên hắn có một cảm giác muốn sờ mặt cô..
Nhưng thấy ánh mắt nguy hiểm của cô đang bắn vào trực diện hắn.....
...
Tôi muốn nói rõ việc hôm trước .. tôi tôi rồi hắn nhìn tay mình nói lắp
A.. anh còn dám nhắc .. anh mà nói gì thêm xem bà đây đánh chết anh không ?
Tôi... Tôi muốn .. lại nói lắp, hắn biết trước giờ mình không hề có bệnh này, bệnh này từ đâu mà ra vậy ? sao lại phát lên lúc này chứ !!!
Tên này.. anh có bên nói lắp à tại sao mắt đã giống, cái bệnh kia cũng giống vậy ? Thế giới này cần chơi ác với cô vậy không ? Cho một người giống đến vậy xuất hiện cạnh cô làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731108/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.