Đêm đó cô không ngừng mơ về những chuyện trong vị diện xưa. Giật mình nửa đêm tỉnh giấc cả người toát đầy mồ hôi.
Cô lấy chiếc hộp của Đạo Vương đưa cho mình, dưới ánh trăng mờ ảo mà mở nó ra.
Bên trong có một khay mực, một cây bút lông cổ, một số tờ giấy để vẽ bùa, một quyển sách cổ hình như là sách thuật . Ngoài ra còn có một vòng ngọc ánh sáng xanh ngắt trong rất đẹp, linh khí trên nó rất nồng đậm, khiến cái la bàn trong túi xách cô liền động đậy. Đây ắc hẳn là vật linh thiên tụ khí đã được khai thông làm phép bởi sư phụ. Bên dưới vòng ngọc còn có một lá thư..
Cô mở ra xem :
Tiểu Châu.. Cuối cùng con cũng đọc được lá thư này. Tất cả đều là lỗi của vi sư, vi sư không thể làm trái mệnh trời cũng như con đường mà con chọn. Con không thuộc về thế giới của ta, lần đầu tiên gặp con ta đã biết. Nhưng nếu đã có duyên sư đồ thì ta phải có phần trợ giúp. Đây là ta theo mệnh số của con tính ra, đưa những món đồ vật này xuyên qua thời không để lại cho con, trong thế giới của con nó có thể giúp ít rất nhiều. Vi sư chỉ có thể làm được như thế thôi ..
Sư phụ... Cô hướng về ánh trăng, mắt có một tầng sương mù không thấy rõ.
Xem xong Cố Minh Châu đóng chiếc hộp lại, trầm mặt rất lâu. Sau đó đứng dậy quyết định đi ra ngoài một chút cho ổn định tâm tình.
Cô đem thêm một ít rượu, khoát một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731109/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.