" Lấy... lấy cái gì...ra đảm bảo? "
Tiêu Lạc không thể tin vào tai mình nữa rồi, đây lại là trường hợp quái nào nữa vậy? Lấy gì ra đảm bảo? Ý gì đây đại ca?
Trên đầu cô đã xuất hiện dấu hỏi chấm to đùng, khuôn mặt ngơ ngác, lơ ngơ chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Rõ ràng anh là một người lạnh như băng ở Bắc cực mà, sao lại có thể phát ngôn ra một câu trêu chọc cô như vậy chứ!
Trình Tranh nhìn cô, khoé môi không kìm được mà cong lên, mang hàm ý cười đùa cô.
" Có người ở đây làm chứng rồi còn gì? Đảm bảo tuyệt đối, không lừa đảo " Tiêu Lạc liếc nhìn mọi người, ở đây nhiều người như thế, sao có thể không đảm bảo an toàn lời nói của cô chứ.
" Vẫn chưa đủ tính tuyệt đối " Đối với Trình Tranh, những nhân chứng này không đủ để sau này xác thực lời nói của cô một cách chính xác nhất.
" Hay là hai đứa đi đăng ký kết hôn đi! Đợi sau khi Tiêu Lạc tốt nghiệp rồi tổ chức hôn lễ sau!" Trình Thịnh nhìn hai đứa trẻ, một người tiến một người lùi như thế thì cả ngày hôm nay trôi qua cũng chẳng được như ý định của họ.
Tiêu Lạc bỗng chốc ngây người, cô chưa nghĩ đến hoạt cảnh này, sao mới đó đã chuyển nhanh đến bước này thế. Cô đơ luôn, cô cũng chẳng ngờ là sẽ có kế sách như thế này. Nước đi này của Trình gia quả thực không tồi, đi rất hay. Nhưng sao lại áp dụng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sinh-vui-ve/2696471/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.