Sáng sớm, ánh nắng chan hòa chiếu rọi xuống, những hạt sương sớm vẫn còn đọng lại trên các tán lá xanh mơn mởn. Cũng đã hơn một tuần kể từ sau tối mà Tiêu Lạc đến Trình gia, cuộc sống của cô vẫn diễn ra như bình thường, sáng đến trường, chiều đến trường, tối lên thư viện đọc sách, cô luôn có một thời gian biểu cho bản thân mình, chú ý thời gian, không muốn để lãng phí một giây phút nào vì những thứ không đáng bận tâm.
Hôm nay là cuối tuần, Trình gia muốn gặp mặt Tô gia, chính thức bàn chuyện kết hôn của Tiêu Lạc với Trình Tranh. Họ đã đặt trước phòng riêng ở một nhà hàng ẩm thực nổi tiếng trong thành phố để tiện trao đổi.
Vì Tiêu Lạc vẫn ở kí túc xá để thực hiện một số dữ liệu vào ngày nghỉ thế nên cô là người đến muộn nhất.
Lúc đến trước cửa nhà hàng, cô vô tình gặp ngay Lộ Khiết đang bước ra từ trong nhà hàng, không hổ danh bạn thân, thần linh mách bảo hôm nào cũng phải gặp nhau mới được.
Lộ Khiết ghé sát vào tai Tiêu Lạc, nói mấy câu khiến cô cười không ngậm được miệng, nụ cười rực rỡ của cô làm không ít người phải ngoái lại nhìn một hồi lâu, thứ họ nhìn thấy là nụ cười rạng rỡ tựa như ánh mặt trời của cô thiếu nữ với dáng người thanh mảnh, xinh đẹp một cách thuần khiết, mang lại cho những người con gái khác một sự đố kỵ không hề nhẹ.
" Thật ngại quá! Con đến muộn, để mọi người chờ lâu rồi! " Tiêu Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sinh-vui-ve/2696473/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.