Ngày qua ngày, năm lại qua năm, thời gian vẫn thấm thoắt trôi đi. Tịnh Vi sống lãnh đạm, dửng dưng như lúc chưalấy chồng ở phủ Giang Nam. Kể từ hôm chiêu đãi các tướng lĩnh miền Bắcxong, đến giao thừa mới gặp hắn một lần. Khoảng một năm rưỡi nay, hànhtung của Hách Liên Tĩnh Phong đối với nàng càng thêm bất định. Khi nàohắn ra tiền tuyến hoặc lúc nào trở về, hắn đã không còn sai người báovới nàng nữa. Thỉnh thoảng nghe kẻ hầu người hạ bàn tán, nàng mới biếtchút ít tin về hắn, cả Hỉ Thước cũng cố tránh nhắc đến hắn trước mặtnàng.
Trong phủ đồn nàng bị bỏ rơi, nếu khôngphải nể mặt tiểu thiếu gia Hách Liên Duệ là con nối dõi và là trưởngnam, e rằng nàng khó sống. Nàng luôn ngó lơ, sống những ngày gian khổcũng chẳng bằng trái tim cay đắng. Nếu trái tim có thể bình yên, có thểtìm ra lối thoát, đó đã là may mắn.
Hôm qua nàng nhận được thư của Sơ Hươngtừ Mỹ gởi về. Sơ Hương ngượng ngùng báo, cô nàng đang yêu đương với Tiêu Dương, gia đình hai bên đã chấp nhận và đồng ý để bọn họ thành hôn tạiMỹ. Tất nhiên nàng rất vui mừng, thậm chí cả Hỉ Thước cũng nhận ra, cười hỏi nàng xảy ra việc gì, Nàng kể tóm tắt cho Hỉ Thước nghe. Tính tìnhTiêu Dương hướng nội, trầm ổn, rất xứng với cá tính tùy hứng vô tư củaSơ Hương. Hồi còn ở Giang Nam, nàng đã ngờ ngợ trước cử chỉ của SơHương, biết nhất định cô nàng có ý tình với Tiêu Dương. Hiện giờ haingười bạn tốt của nàng tâm đầy ý hợp, ân ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nam-han/3271775/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.