Tịnh Vi mỉm cười phối hợp hí hoáy gần nửa canh giờ, mắt nàng liếc thoáng về phía hắn, tuy bề ngoài giữ nụ cườinhưng nàng biết chắc hắn đang dằn lòng. Những người hầu bên cạnh đềulanh lợi, thường xuyên theo Đại thiếu giao tiếp nên rất nhạy bén. Ngườihầu đứng gần bọn họ nhất nói với các phóng viên: “Qúy vị đã cực nhọcrồi, Đốc quân mời quý vị qua đại sảnh dùng trà, xem kịch!”
Ai cũng thu được nhiều chiến lợi phẩm,nên nhanh chóng cất máy ảnh và dụng cụ theo người hầu ra ngoài. Ngay lập tức, trong sảnh chỉ còn thưa thớt vài người. Diêu phu nhân cười nói:“Đại thiếu, lần này nhiệm vụ đưa tân nương về phòng giao cho ngài.” Dứtlời bà ta liền xoay gót, ra đến cửa bỗng dừng lại quay người nhìn TịnhVi cười cười.
Tịnh Vi bị bà ta cười đến bối rối. Thường ngày tâm trạng nàng ít xáo trộn khác hẳn với hôm nay, hơn nữa bên cạnhlà người chồng tản ra hơi thở cường thế khiến nàng luôn thấp thỏm. Nàngxem đi xét lại, chắc mẩm hôm đó ở quán trà là hắn cố ý nhìn nàng. Có lẽnhư thương nhân chọn một món hàng, nếu hắn không ưng mắt con gái lớn của Giang gia thì… sẽ có nhiều nơi khác bị chọn. Trước khi nàng đến vốn đãbiết hoàn cảnh của mình, giờ giáp mặt càng thêm phần sáng tỏ.
Hách Liên Tĩnh Phong chiếu ánh mắt sắcbén nhìn nàng chăm chú, biểu hiện của nàng khiến hắn kinh ngạc. Dựa vàocái cách nàng nhìn hắn thì biết nàng đã nhận ra hắn, nhưng lại vờ nhưchưa từng quen. Hôm đó hắn theo xe đưa sính lễ tới Giang Nam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nam-han/3271748/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.