Ánh mắt sắc bén ấy kèm vài phần dò xét,tựa như nàng là món hàng. Tịnh Vi chưa từng gặp kiểu người dám dùng thứánh mắt đó nhìn mình như thế. Người này cố tình trưng cái vẻ coi khinhthiên hạ, khiến người ta e dè.
Giữa lúc nàng ngơ ngẩn, Hỉ Thước đẩy cửa bước vào: “Tiểu thư, Tư lệnh mời chị qua sảnh phía Tây.”
Bình thường sảnh phía Tây là nơi Gianggia tụ họp bàn thảo chuyện gia đình, mà đại sảnh là chỗ cha hay dùng đểđãi khách, có thể thấy cha vì chuyện hôn lễ mà tìm nàng. Nàng kéo nhẹkhóe môi cười hời hợt, nàng nên ý kiến gì đây? Dẫu có thì ai quan tâm?Hỉ Thước luôn cho rằng nàng quá hờ hững, nhưng giả dụ nàng cố tranhgiành thì sẽ nhận được thứ gì?
Từ xa nhìn tới, sảnh phía Tây đèn đuốcsáng trưng, dưới giá rét đìu hiu vẫn pha vài phần ấm áp. Vừa vào cửa đãthấy bên trong lố nhố người. Nhị di thái, Tam di thái, Ngũ di thái đềucó mặt, ngay cả các anh em xưa nay ít lui tới cũng đông đủ. Ngũ di tháingồi ngoài cùng gần cánh cửa, Tịnh Vi mới bước vào, bà ta ngẩng đầutrông thấy nàng liền nói: “Tịnh Vi, đến đây con!”
Nàng mỉm cười kêu một tiếng: “Ngũ dinương!”, rồi xoay qua chào hỏi Nhị di thái và Tam di thái. Cuối cùngngước lên nhìn người cha đang ngồi nghiêm túc chính giữa gọi một tiếng“Cha.”
Giang Hải Quyền khẽ gật đầu phất tay áo, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh. Ông ho một tiếng rồi nói: “TịnhVi, ngày con xuất giá đã định! Mấy ngày nay các di nương lo chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nam-han/3271747/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.