Thất thểu như chạy nạn lưu vong bước lên tàu hỏa, Đàn Nhân và Bá An nắm chặt tay nhau hòng giúp nhau tăng thêm chút can đảm. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, quá đột ngột. Hai người họ như thể hai đứa trẻ thơ tay không tấc sắt đột nhiên bị ném vào giữa bầy sói đói.
Không khí càng lúc càng thêm nặng nề bí bức, như thể ô xy đang dần dần bị rút cạn xung quanh. Họ rũ mắt xuống không dám nhìn quanh, không dám nghĩ xem xung quanh họ hiện giờ là con người hay là yêu dị bám vào con người.
"Oa...a...a...a! Aaaaaaa..." Một vị khách đang ngủ ngồi sau lưng họ bỗng đứng phắt lên, miệng nhểu nước dãi tập tễnh lao về phía hai người, lắp ba lắp bắp rên rỉ. "Ta không nhịn được, ta không chịu được nữa! Cho ta đi... cho ta sinh mệnh của các người... ta muốn được sống, ta phải được sống..."
Vẻ dữ tợn của ông ta khiến Đàn Nhân sợ hãi hét ầm lên. Toàn bộ hành khách trong toa tàu vẫn cứ chìm trong giấc ngủ mê man không hề nhúc nhích. Bá An tuy bị thương những vẫn vùng dậy đá văng người kia ra xa, che chở trước mặt Đàn Nhân.
Người kia vừa bị đá ngã lăn, các hành khách đang mê mãn bỗng lần lượt đứng dậy, cổ họng phát ra những tiếng gầm gừ rầu rĩ, chỉ chực đồng loạt nhào tới...
||||| Truyện đề cử: Hôm Nay Tần Tiên Sinh Lại Ghen |||||
"Ầm ĩ quá đi? Bà đây cũng cần ngủ chứ!" Một vị mỹ nữ ăn mặc rất thời thượng bỗng nhiên đứng phắt dậy, bực bội cầm tập bản thảo dày cộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-lam/262672/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.