Thật sự là bầu trời bị phong ấn lại rồi.
Ngày hôm ấy, khắp thế giới rền vang tiếng sấm, chớp giật lóe sáng liên tục một lúc lâu. Ở hai cực Nam Bắc, làn sáng cực quang bỗng vụt rạng ngời lóa mắt tới đáng sợ, như thể ai đó chăm chú tưởng niệm lần cuối.
Thế rồi, bầu trời thoắt trở nên quang đãng không còn gợn mây. Sắc trời xanh lam thăm thẳm lạnh lùng như thể linh hồn đã bị quét bỏ. Các nhà khoa học kinh ngạc khi phát hiện ra những lỗ hổng trên tầng khí quyển bỗng dưng được khép kín tự lúc nào không ai hay biết.
Nhưng những hiện tượng kỳ dị này đương nhiên được giải thích bằng vô vàn nguyên lý khoa học đầy lý trí. Loài người đã hoàn toàn bị ngăn cách khỏi thế giới thần bí, hoàn toàn quên lãng Thần và Ma. Nên phần lớn loài người đều không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Sau khi đóng cửa bầu trời, bỗng nhiên tình hình phạm tội tăng mạnh. Số người mắc bệnh về tâm thần tâm lý cũng lặng lẽ tăng lên, nhưng loài người vẫn chỉ cho rằng đây là tác dụng phụ của văn minh xã hội mà thôi.
Chỉ có Bá An và Đàn Nhân biết không phải như thế. Từ sau khi thần linh thực sự rời khỏi trần gian, hai người họ trước nay được bảo hộ cẩn mật chu đáo giờ mới thực sự nhìn thấy một thế giới hoàn toàn khác.
Bởi lẽ không như Thần hay Ma, lang thang chốn trần gian này còn có quỷ hồn (linh hồn người đã chết) và yêu dị. Những quỷ hồn và yêu dị vốn không có hình thể cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-lam/262671/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.