Long Tiểu Thanh đứng bên cạnh Tô Chuyết, cũng không biết bị mưa rét lạnh hay là sinh lòng sợ hãi, lòng bàn tay trở nên lạnh buốt. Tô Chuyết có thể cảm nhận được nội tâm của nàng thấp thỏm, không khỏi liếc nàng một cái. Mà Long Tiểu Thanh lại mím chặt môi không nói một lời, tuyệt đối không muốn biểu hiện nội tâm sợ hãi ra trên mặt. Từ một điểm này có thể thấy nàng còn kiên cường hơn rất nhiều nam tử.
Phong đạo nhân chán nản nói:
- Tô tiên sinh, hiện tại chúng ta nên làm cái gì?
- Đúng vậy, thuyền cũng bị đốt rồi, chúng ta làm thế nào trở về đây?
Tô Chuyết không có bối rối, nói ra:
- Thuyền của chúng ta bị đốt, lẽ nào bọn hải tặc lại không cần ra biển sao?
Hai mắt của Long Tiểu Thanh sáng lên, nói:
- Đúng! Chúng ta đi cướp thuyền của hải tặc là được!
Một lão giả hừ một tiếng, nói:
- Nào có dễ dàng như vậy? Vừa rồi bọn chúng đã khiến cho chúng ta chật vật như thế, chúng ta còn sức mà đi cướp thuyền của bọn chúng à?
Phong đạo nhân cũng gật đầu nói:
- Hơn nữa lúc tới chúng ta cũng không thấy chỗ nào thả neo thuyền. Thuyền của bọn hải tặc nhất định được che giấu vô cùng bí ẩn, chúng ta phải đi đâu tìm đây?
Tô Chuyết cũng mắc phải chỗ khó, Long Tiểu Thanh đột nhiên đem địa đồ ra, nói:
- Ta từng cẩn thận nghiên cứu tấm bản đồ này, ở mặt phía bắc của đảo có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197877/quyen-18-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.