Tiếng nói truyền đến từ sau lưng Tô Chuyết, Vệ Tú bỗng nhiên đứng trước cửa, chầm chậm nói:
- Ta còn nghĩ rằng mình đã ẩn nấp rất khá rồi, ai ngờ vẫn bị Tô công tử phát hiện."
Tô Chuyết sững sờ, quay đầu ngạc nhiên nói:
- Sao cô lại tới đây?
Vệ Tú đáp:
- Vì sao không thể tới? Chẳng lẽ công tử còn đang tiếp khách sao?
Nàng nói xong liếc nhìn trên bàn, tự nhiên cũng phát hiện chén trà nhỏ kia. Con mắt Vệ Tú xoay chuyển, cũng không có nhiều lời.
Tô Chuyết dùng tay làm dấu mời, còn mình thì thắp lên ánh nến, trong miệng nói ra:
- Ta chỉ kỳ quái là đã trễ thế như vậy, một mình Vệ cô nương đi vào phòng ta, chẳng lẽ không sợ lời đổn nhảm sao?
Vệ Tú ngồi bên bàn, tự động rót một ly trà, hỏi:
- Tô Chuyết, rốt cuộc ngươi tới đây làm gì?
Tô Chuyết mỉm cười, nói:
- Đương nhiên là tới tìm Hoa Bình!
Vệ Tú hỏi:
- Làm sao ngươi biết Hoa Bình nhất định ở Tụ Nghĩa sơn trang?
Tô Chuyết nói:
- Cô cần gì còn phải giả bộ bí hiểm? Lúc ta rời khỏi Quân Sơn thì đã đoán được Hoa Bình nhất định là bị người của Tụ Nghĩa sơn trang mang đi!
Vệ Tú lại nói:
- Xin lắng tai nghe.
Tô Chuyết nói:
- Các người ép Hoa Bình viết thư cho ta, trong thư nói mập mờ là đến Vũ Di sơn một lần. Nhưng mà nơi đây tính ra chỉ Tụ Nghĩa sơn trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197614/quyen-8-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.