Editor: Vện
Mọi việc đều đúng như dự đoán của Chu Du, Tôn Sách hạ trại ngay bên ngoài thành huyện Ngô. Chu Du mang theo mấy trăm lính đến Ngô Giang, hít sâu một hơi, lặn xuống nước.
Thái Hồ có thể thông vào phía Tây huyện Ngô, đường thủy chằng chịt, làn nước đầu xuân lạnh như băng. Đại quân của Tôn Sách vừa đến, bốn cổng lập tức đóng chặt. Chu Du dẫn mấy trăm người nhảy xuống nước, bơi như cá, luồn theo đường thủy vào thành. Đêm xuống, tiếng nước vang rào rạo, Chu Du mình mẩy ướt nhẹp ngoi lên mặt nước.
Nước sông lạnh cóng, môi Chu Du tím xanh, vỗ ngực ho khù khụ, suýt chút thở không ra hơi. Thầm nghĩ mấy năm gần đây ít luyện võ, nếu không nhờ binh sĩ giúp đỡ chắc hắn đã chìm luôn dưới nước rồi.
Đêm đó, không khí trong thành yên tĩnh chưa từng thấy, Chu Du run cầm cập nói với những người khác, “Mọi người dựa theo kế hoạch mà làm.”
Các binh sĩ gật đầu, lần lượt tản ra phố lớn ngõ nhỏ.
Quần áo Chu Du đã đóng băng, trường bào bị đông cứng thẳng đơ, hít mạnh một hơi, lo nơm nớp chạy qua đường phố tối om, vận hết sức nhảy lên mái nhà, băng vụn rơi loạt soạt, chạy thẳng đến phía Bắc thành.
Phủ Đô úy vẫn sáng đèn, Chu Du nằm rạp trên mái ngói, nghe bên dưới có tiếng nói chuyện, hắn nhẹ tay gỡ một mảnh ngói, thấy trong phòng có Hứa Cống, Chu Trị và một người đàn ông râu xồm xoàm chưa gặp bao giờ.
“Tôn Sách y như cha.” Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-dong-song-bich/1870850/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.