Thần Niên tức đến nổ phổi, lại nghĩ tới việc mình sẽ bị chết bởi viên thuốc độc kia, trong lòng liền cảm thấy vừa hoảng sợ vừa tủi thân. Đơi đến khi viên thuốc hoàn toàn tan ra trong cổ họng, cuối cùng nàng không nhịn được nữa ngoác miệng ra khóc thật to.
Phong Quân Dương thoáng ngây người, lập tức đoán ra viên thuốc độc đã hoàn toàn bị nuốt trôi xuống dưới, hắn không khỏi thở một hơi dài nhẹ nhõm, dùng toàn bộ chút sức lực còn sót lại nằm vật xuống bên cạnh người Thần Niên, nhắm mắt lại chậm rãi điều hòa nội tức trị thương.
Nàng càng khóc càng cảm thấy số mệnh của mình không tốt, chết thì chết, nhưng trước khi chết còn phải chịu sự nhục nhã này. Nàng khóc cả nửa ngày trời vẫn chưa thấy nín, ngược lại càng lúc càng ghê gớm hơn, về sau khóc nức nở nhiều quá lại không khống chế được, đến thở cũng không thể thở như bình thường.
Phong Quân Dương quả thực không thể nghe tiếp được nữa, nhịn không được thở dài, nhẹ nhàng nói: “Viên thuốc đó không chết người ngay được đâu, cô chỉ cần nghe lời, thì tính mạng vẫn có thể bình an vô sự.”
Thần Niên không thèm quan tâm tới hắn, vẫn khóc lóc không ngừng, mãi đến cuối khóc đến không còn hơi sức nữa, mới từ từ dừng lại. Lúc ấy đang là giữa trưa, mặt trời trên đầu chói chang rực rỡ, nhưng hai người bọn họ một thì huyệt đạo chưa được giải khai, người kia thì bị nội thương rất nặng, cả hai ai nấy đều không động đậy, chỉ cùng nhau nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782455/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.