Lúc ấy Thần Niên mới chú ý đến hai cánh tay mình đang ôm chặt lấy Phong Quân Dương, ghì chặt đến mức khiến hắn sắp tắt thở đến nơi. Khuôn mặt nàng ửng đỏ, vội vàng thả lỏng tay ra, nhưng miệng lại hừ lạnh một tiếng, oán trách Phong Quân Dương: “Ai bảo ngươi phong ấn huyệt đạo của ta? Nếu không phải ngươi phong ấn huyệt đạo của ta, thì tự ta cũng có thể trèo lên được vách đá thấp này. Còn cần phải để ngươi cõng sao? Hừ!”.
Nàng nói xong, giận dỗi quay đầu sang hướng khác, trong lúc vô tình lại nhìn thấy những ám vệ phía dưới đang bị nhưng tên thích khách tấn công giết chết, hai tên thích khách còn lại cũng đang đuổi tới vách núi. “Hỏng rồi! Bọn chúng đuổi tới nơi rồi, mau trèo đi!”.
Phong Quân Dương tuy rằng không nói gì, nhưng tốc độ trèo lại nhanh hơn vài phần.
Thần Niên thấy hai tên thích khách leo tới càng lúc càng nhanh, trong lòng vô cùng lo lắng, cứ liên tục thúc giục Phong Quân Dương nhanh nữa lên. Cứ như vậy mấy lần liền, Phong Quân Dương bèn lạnh lùng nói: “Ném cô đi rồi, đương nhiên sẽ trèo nhanh được thôi!”.
Thần Niên ngẩn người, sau đó châm biếm lại: “Ném đi cũng tốt, khỏi phải làm miếng thịt chắn sau lưng cho ngươi. Ta vốn muốn sống yên lành, là ngươi nhất định muốn tóm ta lại, còn ép ta phải rời khỏi Thanh Châu cùng với mình. Những thích khách kia bôn ba tới đây cũng là vì ngươi, ta rơi vào tình cảnh này đều là do ngươi hại cả. Ta nói cho Phong Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782452/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.